|
|
|
Triết lý tình yêu Cách duy nhất để giữ tình yêu là hãy xây nó. |
|
Ðiều Chỉnh | Kiếm Trong Bài | Xếp Bài |
09-27-2009, 10:36 AM | #1 |
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 342
|
Gửi bạn PeCao...
Nói chuyện một chút với bạn PeCao... tự nhiên có chút gì đó thật buồn, thắc mắc nhiều, muốn hỏi bạn, mua chia sẻ với bạn... Mình có phải nhiều chuyện lắm không? Bạn hãy chia sẻ với mình nhé, chua sẻ với người khác bạn sẽ thấy nhẹ nhàng hơn đấy. Mình viết chỉ để gửi riêng cho bạn thôi! Bạn đừng từ chối nhé! Mình hi vọng sẽ trở thành bạn của bạn.
Thân mến! Những bài viết ngẫu nhiên trong Box: |
09-27-2009, 10:43 AM | #2 |
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 342
|
Bạn thân mến, hãy trả lời mình nhé, mình muốn biết nhiều hơn về bạn, muốn chia sẻ nhiều hơn với bạn.
Luôn chờ đợi câu trả lời của bạn! |
09-27-2009, 11:06 AM | #3 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Đến từ: Đà Nẵng
Bài gửi: 381
|
hỳ, bạn muốn hỏi mình chuyện gì nè, mình sẵn sàng nghe bạn hỏi đấy, rất sẵn lòng chia sẻ mà, hỳ hỳ, bạn hỏi đy
|
09-27-2009, 11:15 AM | #4 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Đến từ: Đà Nẵng
Bài gửi: 381
|
chuyện gì của mình mà bạn lại thắc mắc vậy? Lại còn buồn nữa, mình không thích khi làm ai đó buồn đâu. Với con gái thì nụ cười là đẹp nhất mà, bạn đừng buồn nhé, nếu có gì thì bạn cứ hỏi mình đi, lúc nào mình cũng sẵn sàng trả lời những câu hỏi của bạn mà.
|
09-28-2009, 11:21 AM | #5 |
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 342
|
Uhm. Cái mà mình muốn hỏi là lí do tại sao trong các phần rep của bạn lúc nào cũng rất là buồn. Bạn nói là bạn bị ăn hiếp nè, rồi là bạn bị bỏ rơi giữa cuộc sống... Tại sao lại thế, mình không hiểu và mình dường như trong mình có sự đồng cảm. Vì thế mà mình muốn biết... muốn nói chuyện nhiều hơn với bạn. Thực tế thì hoàn cảnh nhà mình cũng phức tạp lắm, biết đâu hai đứa sẽ tìm thấy điểm chung gì đó.
|
10-01-2009, 10:30 AM | #6 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Đến từ: Đà Nẵng
Bài gửi: 381
|
Uhm, mình trả lời bạn vậy he. Thứ nhất, gia đình mình không được như gia đình người khác. Ngay từ nhỏ, ba mẹ mình đã cãi nhau, năm mình lớp 6, thì hai người chia tay, và mình về sống với bà. Thỉnh thoảng, mẹ và ba lại về thăm mình, nhưng hình như cái chuyện về thăm ấy chỉ làm mình thêm buồn mà thôi. Thứ hai, từ khi sinh ra, mình vốn là một con bé yếu ớt, vì thế, khi bắt đầu lên cấp 3, mình trở thành đề tài cho bạn bè trong lớp bàn tán. Mình cũng không hiểu tại sao, bởi mình chẳng làm gì họ cả. Con gái thì có vẻ rất ghét mình,c òn con trai thì cứ nhằm mình mà trêu đùa. Vì vậy, mình rất ghét đến trường. Mọi chuyện vui buồn của mình đều lệ thuộc vào cái thế giới mà ai cũng gọi là thế giới ảo này đấy. Vậy được rồi hen, còn nếu bạn muốn hỏi gì nữa thì mình sẽ trả lời bạn vậy, ^^!
|
10-01-2009, 10:50 AM | #7 |
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 849
|
PeCao có hoàn cảnh khá đặc biệt nhỉ? Chị khác với em , chị có một gia đình đầy dủ. Tuy bố mẹ hay cãi nhau nhưng bố mẹ rất thương chị và tin tưởng rất nhiều ở chị. Nhưng thực tế chị đã làm nhiều điều ko xứng đáng với họ. Còn về bản thân chị thì ko phải là một người yếu ớt, Ngẫm nghĩ chị tự thấy mình là người có nhiều tính cách quá. Lúc chị mạnh mẽ như một đúa con trai, lúc thì ủy mị hơn một đúa con gái, lúc thì quá sôi nổi, lúc thì quá lầm lì...
Hoàn cảnh sẽ đào tạo cho em trở thành một người mạnh mẽ hơn.Đừng buồn em nhé, Hay cứ là chính mình... Chúc em lun vui vẻ. Kệ mọi người nói gì, bàn tán gì cũng được. " Cười trừ một cái là moi chuyện qua hết thôi mà". |
10-01-2009, 05:15 PM | #8 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Đến từ: Đà Nẵng
Bài gửi: 381
|
^^!, lúc nào em cũng cười mà, em ít khi rơi nước mắt vì những chuyện như vậy lắm. Chỉ khi nào ở một mình, em mới khóc thôi, ^^!, để cho nước mắt của mình khỏi làm bận lòng những người khác ấy mà. hihi
|
10-01-2009, 05:54 PM | #9 |
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 921
|
PeCao giống mình ha ! Mình cũng không muốn người khác nhìn thấy mình khóc . Không phải vì lúc khóc trông rất xấu , mà vì mình không muốn người thân phải lo lắng cho mình .
Buồn 1 mình còn hơn phải chia sẻ nỗi buồn ấy cho người khác ( Ý nghĩ khác người *_* ) |
10-01-2009, 08:49 PM | #10 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Đến từ: Đà Nẵng
Bài gửi: 381
|
Có lẽ buồn một mình sẽ làm cho người khác không bận lòng thật. Nhưng nếu chỉ ôm nỗi buồn một mình, thì sợ lắm. Vì nó rất là cô đơn, vì sẽ không ai biết được mình như thế nào. Nếu được, thì bạn hãy để cho người bạn yêu quý nhìn thấy nước mắt của chính mình, như thế là khiến cho bạn dũng cảm và mạnh mẽ hơn nhiều lắm đấy, hỳ
|
10-01-2009, 09:20 PM | #11 |
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 921
|
Mình là người không để bụng điều gì đó lâu đâu ! Mình có cách dấu nỗi buồn bằng cách ghi chúng ra 1 tờ giấy rồi xé nhỏ hoặc đốt nó đi .
Cách làm này khiến mình cảm giác như nỗi buồn sẽ biến mất ! Còn khi khóc thì chỉ việc chui vào đâu đó khóc 1 trận là ok rùi ! Ngày mai lại cười phớ lớ hj hj Đâu cần làm người khác phiền lòng đâu ! Nhưng có 1 số điều làm mình rất buồn , nói ra cũng chẳng giải quyết được thì tốt nhất là giấu nó đi ! ( Quan điểm của 1 kẻ đầy bảo thủ hj hj ) |
Bookmarks |
Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách) | |
|
|
Powered by:MTG
E-mail: admin@muathoigian.vn