Kiếm Trong Diễn Ðàn Show Threads  Show Posts
Trang Chủ

Go Back   RA LÀ VẬY ^_^ KNOW HOW! > Tình yêu có cần tiền bạc? > Quê hương - Gia đình

Quê hương - Gia đình Quê hương là chùm khế ngọt - Cho con trèo hái mỗi ngày...

Mẹ tôi - Câu chuyện thấm đẫm nước mắt

Quê hương - Gia đình


Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Kiếm Trong Bài Xếp Bài
Old 07-17-2010, 11:48 PM   #1
bb91
 
bb91's Avatar
 
Tham gia: May 2010
Đến từ: Thái Bình
Bài gửi: 1,022
Red face Mẹ tôi - Câu chuyện thấm đẫm nước mắt

TTO - Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc tôi.

Mẹ tôi làm nghề nấu ăn để nuôi tôi ăn học. Một lần bà đến trường để kiếm tôi làm tôi phát ngượng. Sao bà lại có thể làm như thế với tôi? Tôi lơ bà đi, ném cho bà một cái nhìn đầy căm ghét rồi chạy biến. Ngày hôm sau, một trong những đứa bạn học trong lớp la lên: “Ê, tao thấy rồi. Mẹ mày chỉ có một mắt!”.

Tôi xấu hổ chỉ muốn chôn mình xuống đất. Tôi chỉ muốn bà biến mất khỏi cuộc đời tôi. Ngày hôm đó đi học về tôi nói thẳng với bà: “Mẹ chỉ muốn biến con thành trò cười!”.

Mẹ tôi không nói gì. Còn tôi, tôi chẳng để ý gì đến những lời nói đó, vì lúc ấy lòng tôi tràn đầy giận dữ. Tôi chẳng để ý gì đến cảm xúc của mẹ. Tôi chỉ muốn thoát ra khỏi nhà, không còn liên hệ gì với mẹ tôi. Vì thế tôi cố gắng học hành thật chăm chỉ, và sau cùng, tôi có được một học bổng để đi học ở Singapore.

Sau đó, tôi lập gia đình, mua nhà và có mấy đứa con. Vợ tôi là con nhà gia thế, tôi giấu nàng về bà mẹ của mình, chỉ nói mình mồ côi từ nhỏ. Tôi hài lòng với cuộc sống, với vợ con và những tiện nghi vật chất tôi có được ở Singapore. Tôi mua cho mẹ một căn nhà nhỏ, thỉnh thoảng lén vợ gởi một ít tiền về biếu bà, tự nhủ thế là đầy đủ bổn phận. Tôi buộc mẹ không được liên hệ gì với tôi.

Một ngày kia, mẹ bất chợt đến thăm. Nhiều năm rồi bà không gặp tôi, thậm chí bà cũng chưa bao giờ nhìn thấy các cháu. Khi thấy một bà già trông có vẻ lam lũ đứng trước cửa, mấy đứa con tôi có đứa cười nhạo, có đứa hoảng sợ. Tôi vừa giận vừa lo vợ tôi biết chuyên, hét lên: “Sao bà dám đến đây làm con tôi sợ thế? Đi khỏi đây ngay!”. Mẹ tôi chỉ nhỏ nhẹ trả lời “Ồ, xin lỗi, tôi nhầm địa chỉ!” và lặng lẽ quay đi. Tôi không thèm liên lạc với bà trong suốt một thời gian dài. Hồi nhỏ, mẹ đã làm con bị chúng bạn trêu chọc nhục nhã, bây giờ mẹ còn định phá hỏng cuộc sống đang có của con hay sao?

Một hôm, nhận được một lá thư mời họp mặt của trường cũ gởi đến tận nhà, tôi nói dối vợ là phải đi công tác. Sau buổi họp mặt, tôi ghé qua căn nhà của mẹ, vì tò mò hơn là muốn thăm mẹ. Mấy người hàng xóm nói rằng mẹ tôi đã mất vài ngày trước đó và do không có thân nhân, sở an sinh xã hội đã lo mai táng chu đáo.

Tôi không nhỏ được lấy một giọt nước mắt. Họ trao lại cho tôi một lá thư mẹ để lại cho tôi:

“Con yêu quý,

Lúc nào mẹ cũng nghĩ đến con. Mẹ xin lỗi về việc đã dám qua Singapore bất ngờ và làm cho các cháu phải sợ hãi. Mẹ rất vui khi nghe nói con sắp về trường tham dự buổi họp mặt, nhưng mẹ sợ mẹ không bước nổi ra khỏi giường để đến đó nhìn con. Mẹ ân hận vì đã làm con xấu hổ với bạn bè trong suốt thời gian con đi học ở đây.

Con biết không, hồi con còn nhỏ xíu, con bị tai nạn và hỏng mất một bên mắt. Mẹ không thể ngồi yên nhìn con lớn lên mà chỉ có một mắt, nên mẹ đã cho con con mắt của mẹ. Mẹ đã bán tất cả những gì mẹ có để bác sĩ có thể thay mắt cho con, nhưng chưa bao giờ mẹ hối hận về việc đó. Mẹ rất hãnh diện vì con đã nên người, và mẹ kiêu hãnh vì những gì mẹ đã làm được cho con. Con đã nhìn thấy cả một thế giới mới, bằng con mắt của mẹ, thay cho mẹ..

Mẹ yêu con lắm,

Mẹ...".

(những tấm lòng vĩ đại)

Những bài viết ngẫu nhiên trong Box:


Signature Sống chậm lại, nghĩ khác đi và yêu thương nhiều hơn!
Thành viên BC Family
SĐT: 01252577005
Hoatrankhql@gmail.com
Facebook: www.Facebook.com/Khoaitay2412
bb91 is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 07-18-2010, 10:05 PM   #2
anna
Accountant
 
anna's Avatar
 
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 1,618
Default

H thì hối hận muộn màng
anh ta mà có ăn năn hối lỗi thì ích gì nữa đâu.Uổng công ăn học,sao lại đối xử với mẹ mình như thế chứ!!!


Signature Hãy sống cho đến chết...
Đừng chết khi còn đang sống...

anna is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 07-18-2010, 10:50 PM   #3
dohuong
 
dohuong's Avatar
 
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 524
Default

những câu chuyện như thế này thương khiến trái tim ta nhỏ lệ . tại sao lại không nói ra ngay từ hồi nhỏ chứ . phải để cho con m bit để nó can đảm hơn và hiểu bit hơn chứ.
dohuong is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 07-18-2010, 10:51 PM   #4
dohuong
 
dohuong's Avatar
 
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 524
Default

chính người mẹ đó sẽ khiến anh ta ân hận suốt cuộc đời. mọi chuyện sẽ khác đi nếu người mẹ nói cho con trai m bit
dohuong is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời

Bookmarks


Ðang đọc: 3 (0 thành viên và 3 khách)
 

Quyền Sử Dụng
You may not post new threads
You may not post replies
You may not post attachments
You may not edit your posts

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Mở


Similar Threads
Ðề tài Người Gởi Chuyên mục Trả lời Bài mới gửi
Bán dây chuyền sản xuất nước tinh khiết,công suất 1000l/h siêu rẻ dothiman7 Mời chào Mua bán 0 06-10-2013 04:39 PM
Bán dây chuyền sản xuất nước tinh khiết,công suất 1000l/h giá rẻ dothiman7 Mời chào Mua bán 0 06-05-2013 09:47 PM
Dây chuyền sản xuất nước tinh khiết công suất 6000l/h dothiman7 Mời chào Mua bán 0 05-30-2013 06:43 PM
trà đạo bắt nguồn tử nhật hay từ trung quốc trada53t Thời gian là liều thuốc quý giá 1 11-20-2010 11:26 PM
Những khu rừng chìm độc nhất vô nhị trên thế giới miss cò Du lịch 1 10-11-2010 03:23 PM

Powered by:MTG

E-mail: admin@muathoigian.vn



ChipLove's Family