|
|
|
Cùng cảm nhận Triết lý đời thường... |
|
Ðiều Chỉnh | Kiếm Trong Bài | Xếp Bài |
05-07-2010, 12:03 AM | #21 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
ngày 2/6
Tuy rằng con khỉ đầu chó này tố chất hơi thấp một chút, nhưng đôi lúc hắn cũng biết làm một số chuyện có văn hóa... Hôm nay hắn giúp mình gánh hành lý hơn một giờ... Nhưng việc hắn dùng bàn chải của mình đánh răng thực khiến mình quá tức giận, mình không thể tha thứ cho hắn được! Trả Lời Với Trích Dẫn |
05-07-2010, 12:03 AM | #22 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
ngày 3/6
Có lúc đại sư huynh cũng không đáng ghét lắm... Hôm nay, anh ấy tặng quà xin lỗi mình, còn mời mình đi ăn kẹo hồ lô. Mình nghĩ: mọi người đã đều là đồng chí cách mạng với nhau, không tránh khỏi có chút mâu thuẫn nội bộ. Nhưng phương hướng chính của bọn mình là giống nhau, mình không thể chỉ vì một chuyện nhỏ mà để mãi trong lòng, như thế chẳng phải là hẹp hòi quá sao? Được rồi, mình quyết định ngày mai sẽ nói chuyện với anh ấy. |
05-07-2010, 12:04 AM | #23 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
ngày 4/6
Hôm nay trời cao nắng đẹp, chim hót hoa cười. Ố? Cái bàn chải của mình đâu mất rồi? Ầy, chắc là tối qua mình đã để nó ra chỗ khác. Ý... Đại sư huynh đang đánh răng... Hơi giống bàn chải của mình thì phải? Híc... Chắc anh ấy không bựa như thế chứ? Ừm! Chắc là không đâu, chắn chắn anh ấy không dám! Cái bàn chải đánh răng anh ấy dùng của mình lần trước, mình đã ném đi rồi, chiếc này mới dùng được có nửa tháng! Ôi mẹ ơi, con khỉ đầu chó đít khai này quả nhiên đang dùng bàn chải của mình... "Ồ, Sa sư đệ, chú cũng dậy rồi à? Không phải anh đã mua cho chú một chiếc bàn chải đánh răng mới rồi sao? Cái cũ này để anh dùng nhé!" |
05-07-2010, 12:05 AM | #24 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
Ngày 03 tháng 11 năm thứ nhất
“Không đúng rồi! Tới cái chỗ này sao chẳng giống Tây Phương chút nào vậy a! Có phải là đi lộn đường không vậy?” Đại sư huynh phóng thẳng lên mây, lấy tay che ngang mày nhìn khắp nơi rồi đột nhiên như phát hiện được gì liền nói với tụi mình: “Phía trước có mốc biên giới! Anh tới đó ngó một chút.” Chỉ một chốc sau anh ấy đã ủ rủ trở về. Mọi người liền hỏi anh ấy: “Trên mốc biên giới cho biết nơi đây là đâu vậy hả?” Đại sư huynh trả lời: “Trên đó viết: Ranh giới Bạng Phụ. Cách Thượng Hải 425 cây số.” “Úi trời! Như vậy thì chúng ta đã sắp đến Thượng Hải rồi à! Ngộ Không, Thượng Hải là nơi nào vậy con? Có xa Thiên Trúc lắm không?” Sư phụ hỏi một cách ngây thơ. “Chúng ta đi ngược đường rồi sư phụ! Sắp tới Đông Hải rồi!” Nhị sư huynh mở miệng. “Mụ nội nó! Lại cuốc oan uổng hết một đoạn đường rồi!” “Đông Hải hả? Không phải là Tây Thiên à! Ngộ Không, ở Đông Hải có kinh để lấy à? Sư phụ thấy chúng ta đến đó lấy cũng được rồi!” Sư phụ lại ngớ ngẩn lên tiếng. “Có rắm đó mà lấy!” Đại sư huynh trợn mắt nhìn sư phụ. Mình liền an ủi mọi người: “Đừng nóng, tới Bang Phụ cũng được mà, coi như tới thăm quê hương của cái tên Lâm Trường Trị!” “Lâm Trường Trị (1) là ai vậy? Là minh tinh hay là đại gia hả?” Sư phụ lên tiếng hỏi. “Cả hai đều đúng hết!” Mình trả lời: “Tên đó là minh tinh có tiền. Người giang hộ gán cho hắn cái biệt hiệu: Đột Quyết - Vương Trung Vương!”(2) “Vậy là nói vị nhân huynh đó vừa có thực lực vừa bô trai để làm thần tượng sao?” Đại sư huynh nói. Mình đáp: “Hắn đúng là chỉ được cái hư danh thôi. Hắn từng nói: ‘kỳ thật mình một chút thực lực cũng không có. Mình có chỉ thuần túy là vẻ đẹp trai bên ngoài thôi!’ Đến hôm nay em vẫn còn nhớ được!” ... Ngày 05 tháng 11 năm thứ nhất Ái tình, chính là nợ tình kiếp trước để lại, kiếp này phải trả. Các bạn nhìn xem, nhị sư huynh kiếp trước mắc nợ của Hằng Nga cùng với Cao Tiểu Lan, kiếp này còn phải chịu nhiều lắm. Sư phụ thì thiếu nợ tình của quốc vương Nữ Nhi quốc cùng với con chuột tinh của động Không Đáy. Đại sư huynh thì lại nợ Tinh Tinh cô nương cùng với Tử Hà tiên tử! Mình ---xxxx! Kiếp trước của mình khẳng định là tục tĩu không chịu nổi, cho nên kiếp này của mình chẳng có nợ để mà trả! ... Ngày 08 tháng 11 năm thứ nhất Đến hiện giờ mọi người vẫn còn chưa biết tên thật của mình. Tên do cha mẹ đặt cho chỉ có mỗi mình còn nhớ. Người khác ai nấy cũng gọi mình là “Sa Tăng”, mình cũng chẳng nói gì. Bây giờ thì mình mang hết năm cái đại danh của bọn mình ra đọc hết cho mọi người một lần. Mọi người không được cười nha! Sư phụ --- Giang Hồng Tiến. ==> Giang tiến vào là đỏ Đại sư huynh --- Tôn Tồn Tân ==> Tôn còn gin Nhị sư huynh --- Dương Thành Cương ==> khỏi phải giải thích Bạch Long mã --- Lưu Vượng ==> Lưu hừng hực Còn đại danh của mình kêu là --- Lưu Minh! ==> Lưu đóng dấu (1) Tên của tác giả, hắn ta tự quảng cáo (2) Kịch truyền hình có La Gia Lương đóng. |
05-07-2010, 12:05 AM | #25 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
Ngày 11 tháng 11 Hôm nay có một cô nàng hồ ly tinh kết mô đen sư phụ, muốn mời bọn này tới nhà cô ta ăn bữa cơm. Sư phụ muốn đi nhưng đại sư huynh lại ngăn cản không cho đi. Sư phụ nói: “Không gì đâu! Yêu tinh kiểu này đã bị tướng mạo của thầy trói buộc rồi! Cô ta sẽ không làm thầy bị thương tổn gì đâu!” Đại sư huynh cảnh cáo lão ta: “Đừng có tưởng bở là mình ăn được mấy miếng thịt nướng BBQ rồi coi mình là người Hàn quốc! Yêu tinh dù sao cũng là yêu tinh! Mời người đi ăn thì dám chắc là chẳng có chuyện gì tốt lành cả!” Sư phụ cứ khăng khăng một mực rồi tự mình đi lấy. Khi trở về lại khóc rống lên nói: “Cái con hồ ly tinh xxxx đó muốn tìm người giúp nó đào đường hầm... Thầy bị ép phải làm cả buổi chiều. Hu hu hu...” ... Ngày 22 tháng 11 Một đám thôn dân đang gây lộn với một người mập. Bọn mình cũng xúm vào xem. “Bọn ngươi cũng chẳng thèm nói lý lẽ gì cả! Nhìn xem, bọn ta bị đập trúng rồi đây này! Các ngươi nói chút lời công đạo có được hay không!” Một người thôn dân chỉ cái người mập rồi nói. “Xin lỗi! Thật xin lỗi!” Cái người mập mạp kia xấu hổ lên tiếng. “Thôn chúng ta đụng phải chuyện này thật là xúi quẩy! Các ngươi phải bồi thường cho bọn ta!” Một người thôn dân khác lại tức giận lên tiếng. Ồ! Thì ra cái người mập kia là Phật Di Lặc. Ông ta sao lại ở nơi này vậy? “Hả? Có phải là ông mập đó không? Xảy ra chuyện gì vậy? Sao tướng ông thảm hại vậy!” Đại sư huynh lên tiếng hỏi Phật Di Lặc. “Ồ! Là con khỉ ngươi à!” Phật Di Lặc nhìn thấy đại sư huynh liền nói: “Nói ra dài dòng lắm. Gần đây trên đó đang thịnh hành chơi thảy banh bô linh (bowling). Kỹ thuật chơi vẫn còn chưa khá lắm. Mấy trái thảy lụi đều bị rớt cả xuống đây! Bậy cái là trúng ngay đám người này. Ta xuống đây là để bồi thường chi phí thuốc men đó mà.” “Vì sao ông lại phải xuống đây! Ai thẩy thì người đó xuống bồi thường là được. Ông nhìn ông xem bao nhiêu tuổi đầu rồi, lại còn cứ suốt ngày đi chùi đít giùm người khác!” Nhị sư huynh lên vì Phật Di Lặc mà lên tiếng bất bình. “Ài! Cũng là vì bọn họ nói ta ...” Phật Di Lặc vui vẻ nói. Sau khi đền tiền xong, đại sư huynh nói với Phật Di Lặc: “Ông mập chết tiệt, còn mớ tiền dư kia, hay là mời bọn tui đi ăn một bữa đi!” “Ta không kịp giờ rồi! Còn phải về xem vở kịch ‘Tình thâm sâu, mưa lất phất’ kia nữa kìa! Số tiền dư cho ngươi đó. Ta đi trước một bước đây!” Nói xong liền bỏ đi ngay. “Cái tên mập chết tiệt kia! Ngươi đi chết đi. Không có phẩm vị gì cả!” Sư phụ chửi đổng một câu. |
05-07-2010, 12:05 AM | #26 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
Ngày 30 tháng 11 Thần tiên trên trời chẳng biết vì sao dạo này rảnh rỗi như vậy. Sáng nay tên Nhị Lang Quân bắn tin rao bán hàng đa cấp xuống bọn mình. Kết quả bị sư phụ cùng với nhị sư huynh chửi cho một trận bỏ chạy về nhà! Thì ra sản phẩm hắn muốn bán là xà bông gội đầu và mousse dựng tóc. Ngày 06 tháng 12 Hôm nay Ngọc Hoàng đại đế phái sứ giả tới phát chiếu thư, ra lệnh cho mình, đại sư huynh cùng với nhị sư huynh lên thiên đình tham gia “Đại hội thể thao Thiên Giới” kỳ 1. Môn thi của đại sư huynh là chạy đua. Môn của nhị sư huynh là thể dục dụng cụ. Còn môn của mình là bơi phối hợp. Sư phụ khóc lóc thảm thiết đòi tham gia thi đấu nhưng sứ giả nói không có môn nào cho ông ta hết. Sư phụ liền lớn tiếng hỏi: “Có chơi đấu ngón chân không?” Sư giả bung một cước đá sư phụ văng ra ngoài. ----------- Ngày 08 tháng 12 Bốn người bọn mình lên tới thiên đình. Ai nấy đều đã đến đầy đủ, quang cảnh rất ư là náo nhiệt! Ngọc Hoàng đại đế liền đọc diễn văn khai mạc: “Các vị huynh đệ thân mến, vận động thể thao là điều thiết yếu trong cuộc sống! Vì để thúc đẩy toàn dân tham gia hoạt động thể thao, hiện giờ trẫm tuyên bố: Đại hộ thể thao Thiên Đình lần thứ nhất chính thức khai mạc!” Tiếp theo đó, đại biểu của các vận động viên là Thái Bạch Kim Tinh mở lời tuyên đầy súc tích: “Just Do It”* *Biểu ngữ của hãng dụng cụ thể thao Nike Môn thi đấu thứ nhất của đại hội thể thao là chạy đua 100m nam. Đối thủ của đại sư huynh gồm có: Thái Bạch Kim Tinh, Quy Tiên Nhân, Thác Tháp Lý Thiên Vương cùng với Bạch Tượng tinh. Dưới lời hò hét ủng hộ của bọn mình, đại sư huynh đã không phụ lòng kỳ vọng của mọi người, là người đầu tiên vượt qua mức kết thúc, đoạt giải quán quân. Tiếp đó là đến phiên môn thể dục dụng cụ. Chung nhóm của nhị sư huynh gồm có: Ngưu Ma Vương, Vương Mẫu nương nương, Thụy Mộng La Hán cùng với Di Lặc Phật. “Ta làm xxxx gì mà đấu lại chứ! Thực lực nhóm này của ta mạnh quá! Ta muốn rút lui để khỏi phải bị mất mặt.” Nhị sư huynh không hề có chút tự tin nào. Nhưng đại sư huynh cứ một mực ép anh ấy phải tham gia thi đấu. Kết quả đạt được giải nhì còn giải quán quân thì Di Lặc Phật giành được. Sau đó thì môn bơi nghệ thuật của mình bắt đầu thi đấu. Đối thủ của mình là: Như Lai, Hàng Long La Hán, Thái Ất Thiên Tôn, Diêm Vương cùng với Bồ Đề Lão Tổ. Mình liền sử dụng kỹ thuật với độ khó và tính nghệ thuật cực cao để đoạt giải quán quân. Ngày hôm nay quả thật là vô cùng cao hứng. |
05-07-2010, 12:06 AM | #27 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
Ngày 15 tháng 12
Trưa hôm nay bọn mình kéo nhau đi ăn mì phi đao. Thủ pháp làm mì của tên sư phụ ở đó thật là thuần thục. Con dao trong tay hắn ta bay lượn vòng vòng, bột mì rơi lả tả như bông tuyết, rồi từng cọng mì rơi gọn gàng vào ngay giữa nồi. Sư phụ nói với tên tiểu nhị: “Nè anh tiểu nhị, cho bọn này bốn tô mì chay nha!” Tên tiểu nhị hô to: “Được được! Bốn tô mì chay! Mời khách quan chờ một chút!” Sư phụ lại bỏ nhỏ thêm: “Cho chút thịt vào trong tô mì chay nghen!” Thằng tiểu nhị hỏi lại: “Vậy thì muốn kêu mì thịt rồi phải không?” Sư phụ chắp hai tay lại rồi nói: “A Di Đà Phật, tội lỗi, tội lỗi! Người xuất gia chỉ ăn mì chay thôi, không ăn mì thịt! Ta không phải đã giải thích rõ ràng rồi sao. Chỉ muốn thêm chút thịt vào tô mì chay thôi. Tuyệt đối không phải là kêu mì thịt mà!” “Giở trò à!” Tên tiểu nhị lên tiếng chửi. Mấy tô mì mang lên trông rất là ngon lành. Nhị sư huynh liền hỏi tên sư phụ làm mì: “Anh này học làm mì ở đâu vậy?” Hắn ta trả lời: “Học được từ trường mì phi đao ở Sơn Tây.” “Hèn chi, thì ra vẫn còn là học sinh!” Nhị sư huynh nói: “Chẳng trách trong mì có chút vị chua chua!” ------------ Ngày 18 tháng 12 Hôm nay là sinh nhật của mình. Ba tên đần kia chẳng có một tên nào nhớ ra hết. Mình cũng chẳng muốn nói ra. Ăn trưa xong mình mới lên tiếng: “Hôm nay là ngày 18 tháng 12, thật là một ngày tốt a.” Đại sư huynh thờ ơ trả lời: “Có cái gì mà tốt chứ? Tào lao chịu không nỗi luôn.” Mình nói lại: “Muốn tất sẽ có mà. Ai mà sinh ngày hôm nay thì rất ư là có tầm nhìn và đầy tiền đồ đó!” Chỉ có mỗi nhị sư huynh là thông minh hơn một chút. Anh ấy vỗ đùi cái bộp rồi nói: “Sa sư đệ, hôm nay là ngày sinh nhật của em mà!” Mình chỉ cúi đầu chẳng nói gì. Sư phụ liền nói: “Ồ! Ngộ Tịnh nè, lại già thêm một tuổi à. Ai nha, qua đây sư phụ rờ cái coi, xem trên mặt có thêm nếp nhăn nào không?” “Tối nay chúng ta mở buổi tiệc để cùng nhau chúc mừng em nha!” Đại sư huynh mở miệng khiến trong lòng mình rất lấy làm cao hứng. Tối đó sư phụ đi mua về một cái bánh nướng thật lớn, coi như làm quà sinh nhật cho mình. Trên bánh lại cắm 31 cây đèn cầy. Sau khi thắp đèn cầy xong sư phụ mới xướng một câu: “Chúc con thọ sánh thiên tề...” Đại sư huynh liền ngắt ngang lời sư phụ: “Sư phụ, sư phụ đừng có hát nữa. So ra thì con thà thích nghe sư phụ khóc còn hơn. Lại đây Sa sư đệ. Sư huynh tặng cho em một món quà, chúc em năm nào cũng như hôm nay, tuổi nào cũng được như hiện tại.” Mình nghĩ trong lòng: “Cái tên khỉ đột kia! Già keo kiệt như ngươi thì cho ta được cái gì ngon lành chứ!” Quả nhiên anh ấy lấy từ sau lưng ra một sợi dây thun rồi nói: “Cho em sợi dây thun này, mang đi đánh lộn cũng khá lắm!” [Có lộn không đây!] “Whoa whoa, sợi dây thun này thật đẹp quá! Em thích lắm a! Cảm ơn đại sư huynh nhiều!” Mình lên tiếng. Chỉ có nhị sư huynh là hiểu mình, tặng cho mình một con búp bê. Mình thật là thích nó lắm, không lúc nào rời tay a!” Khi thổi nến, mình mới cầu xin ba nguyện vọng: 1/ Tìm được người yêu. 2/ Người yêu tìm được mình. 3/ Thiệt là nhiều người yêu tìm được mình! |
05-10-2010, 10:58 PM | #28 |
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 665
|
Cái này đọc có chỗ buồn cười,nhưng có những chỗ cứ sao sao ấy,kiểu như người viết gượng ép quá
|
Bookmarks |
Ðang đọc: 4 (0 thành viên và 4 khách) | |
|
|
Similar Threads | ||||
Ðề tài | Người Gởi | Chuyên mục | Trả lời | Bài mới gửi |
Chuyện ngược dời ở Canada: Bác sĩ, sinh viên y phản đối vì được... tăng lương | kotile91j | Đi một ngày đàng | 0 | 03-08-2018 10:49 AM |
Cách khắc phục lỗi mạng Wifi chập chờn, tăng tín hiệu Wifi, tăng tốc độ mạng Wifi | thang | Máy tính và Internet | 1 | 07-25-2013 01:59 PM |
Đào tạo quản lý, tăng năng suất và chất lượng công việc | Đào tạo quản lý | Tư vấn - Đào tạo - Giới thiệu Nguồn nhân lực | 0 | 05-06-2013 12:18 AM |
[Media] Đường Tăng - Tây Lương nữ vương: Có một chuyện tình... | nhanvatso1 | Media | 1 | 06-30-2011 02:39 PM |
Vé máy bay Tết: Vietnam Airlines sẽ tiếp tục tăng chuyến | anna | Du lịch | 0 | 01-04-2011 01:43 PM |
Powered by:MTG
E-mail: admin@muathoigian.vn