|
|
|
Cùng cảm nhận Triết lý đời thường... |
|
Ðiều Chỉnh | Kiếm Trong Bài | Xếp Bài |
05-06-2010, 11:58 PM | #11 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
Ngày 14 tháng 9
Thu sang, làn gió mang hơi mát đi khắp nơi. Buổi tuối, ăn xong món bánh canh mình nấu, đại sư huynh nhóm một đống lửa, mọi người ngồi quây quần nói chuyện trời đất. Nói đi nói lại, chuyển sang đề tài “Ăn” lúc nào chẳng hay. Nhị sư huynh hỏi: “Món ngon trên đời nhiều lắm, không hiểu anh em nhà ta thích ăn gì nhất?” Sư phụ ngồi ngay ngắn lại, nói giọng nghiêm trang: “Vi sư thích ăn nhất là cơm rang với cải trắng.” Tất cả vỗ tay. Đại sư huynh cũng nghiêm nghị: “Con thích ăn nhất là cà chua trộn đường!” Tất cả vỗ tay. Nhị sư huynh chẳng kém: “Em thì thích đậu phụ sốt với hành.” Tất cả vỗ tay. Mình nói: “Em thích ăn bí đao xào giá!” Tất cả vỗ tay. Im lặng một hồi… Đại sư huynh cuối cùng không nhịn nổi nữa, nói: “Cũng chẳng có gì phải ngại, mình nói thẳng vậy, mình thích ăn nhất là món thịt xào kiểu Tứ Xuyên!” Mọi người ngạc nhiên, nhưng đều khâm phục đại sư huynh dám nói thẳng nói thật. Lại im lặng một lúc, nhị sư huynh cũng nhịn chẳng đành: “Thực ra món mình thích nhất là cật dê nhúng tái!” Tiếp đó, mình khai nhận: “Mình thích nhất là lòng heo chiên ròn!” Nhị sư huynh lườm mình, mình biết anh ấy đang ngợi khen khiếu ẩm thực của mình mà. Cuối cùng, mọi người quay sang sư phụ… Lâu sau, lão cũng phải nói lời thành thật: “Các con chắc chưa biết phương pháp chế biến ba ba này. Đè ba ba bằng đá, dưới đốt lửa, đặt một bát nước pha gia vị, hương liệu vào chỗ ba ba có thể vươn đầu tới. Khi lửa cháy, ba ba bị nóng sinh ra khát, nó sẽ uống nước trong bát. Cứ như vậy cho tới khi ba ba chín rồi, bao gia vị, hương hoa cũng đều ngấm hết. Ôi, miếng ngon này, chậc! Chỉ có một từ ‘Tuyệt’ để hình dung!” Tất cả nhiệt liệt vỗ tay. |
05-06-2010, 11:59 PM | #12 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
Để mau chóng đến được Tây Thiên, bốn người bọn mình sau khi thương lượng đã quyết định làm bậy! Cải tiến con ngựa Bạch Long thành mô tô dã chiến cho nó máu. Lúc đầu Bạch Long không chịu, nói tốc độ quá nhanh nó sẽ chóng mặt. Sư phụ bẩu: “Anh sẽ không chạy quá nhanh đâu, cùng lắm là một trăm cây một giờ thì sẽ ghìm cương!” Đại sư huynh lườm lão một cái: “Lão nhà quê, đã lái xe bao giờ chưa thế? Còn ghìm cương cái khỉ gì, phải gọi là giảm ga!” Sư phụ nói: “Vậy anh không biết lái. Ngộ Không, chú nhất định phải giúp anh sửa thành kiểu xe máy kéo cương, OK?” “Rõ, Tiểu Bạch lại đây!” Đại sư huynh chẳng còn cách nào đành nói. Vì thế, sư phụ cưỡi xe máy kiểu kéo cương, ba người bọn mình đằng vân giá vũ chạy về hướng tây. Bay như thế thật là sướng! Thật là sảng khoái! Nhưng chẳng đi được bao xa đã nghe thấy phía dưới có người hét: “Ha ha! Tao thấy rồi! Mấy thằng chúng mày đang chơi bẩn, tao về báo cáo với thầy tao!” “Mẹ kiếp, ông mày ghét nhất là mấy đứa hay báo cáo vặt! Ông đánh!” Một gậy của đại sư huynh bổ thẳng xuống, sau đó xách gã đó lên: “Liên quan chó gì đến mày! Thầy mày là ai? Làm ăn ở đâu?” Thằng cha kia ôm đầu khóc lóc: “Thầy tao là Quan Âm. Hu hu…” “Ồ! Là Quan Âm đại tỷ sao! Ngoan! Đừng khóc nữa, đến đây, cho chú mày năm phân tiền đi mua kẹo que mà ăn này!” Đại sư huynh xoa đầu gã đó đó an ủi. Gã đó nhận lấy tiền, nín khóc chuyển sang cười. Đại sư huynh lại dặn dò: “Trở về đừng có nói với thầy mày là nhìn thấy bọn anh làm gì nhé, biết chưa?” “Nhớ rồi, tao không nói là được chứ gì, tạm biệt.” Gã đó vừa đi vừa nói. Bọn mình tiếp tục đi về phía trước. Nhị sư huynh đột nhiên kêu lên: “Thôi xong! Bọn mình thảm rồi! Tớ nghĩ ra thằng đó là ai rồi!” Mọi người hỏi: “Ai?” “Nhị sư huynh trả lời với vẻ tuyệt vọng: “Thằng Bạch Hòa ‘mồm thối’ đại danh đỉnh đỉnh!” |
05-07-2010, 12:00 AM | #13 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
uả nhiên không ngoài sở liệu của nhị sư huynh, sáng hôm nay Quan Âm đuổi kịp tụi mình. Sư phụ cố làm ra vẻ bình tĩnh, bước lên nói: “Đại tỉ lần này đến đây là có việc chi? Phải chăng muốn lượn lờ vài vòng cho vui?”
Quan Âm tỏ vẻ nghiêm túc, sắc mặt giận dữ. Nhưng khi tụi mình nhìn thấy chiếc bình cắm cành liễu trên tay bà ấy đều không nhịn nổi cười thành tiếng. Thì ra chiếc bình lúc trước đã bị bà ấy làm vỡ, giờ đổi sang dùng cái ổng nhổ đờm bằng thép không rỉ. “Không được cười!” Quan Âm lạnh lùng nói: “Hôm qua các chú to gan nhỉ? Không những làm bậy, các chú còn dám nhục mạ phật tổ, điều khó tha thứ nhất là các chú lại dám chọc ghẹo con gái nhà lành!” “Oan uổng cho bọn em quá! Hôm qua bọn em chỉ đi xe máy một lát, nào dám nhục mạ phật tổ hay chọc ghẹo con gái nhà lành đâu!” Sư phụ nói. “Đừng lằng nhằng nữa! Bạch Hòa đã nói hết với chị rồi, còn muốn giấu nữa sao?” Quan Âm nói. “Bố sư khỉ! Thằng chó chết! Nó mà nói thế thật, em phải túm lấy nó, không khâu mồm nó lại không được!” Đại sư huynh mắng lớn. “Chị phải trừng phạt các chú. Thông qua biểu quyết của hội đồng kỉ luật Tây Thiên, quyết định phạt các chú ba ngày không được đại tiện!” Quan Âm nói. “Thực dã man!” “Thực độc địa!” “Thực xấu xa!” “Thực bỉ ổi, không có nhân tính!” Tụi mình kháng nghị. “Không được giở trò nữa, chị sẽ phái người trông chừng các chú.” Quan Âm nói xong liền đi luôn. “Mẹ kiếp! Không cho đi ị, muốn để bọn mình chết à?” Nhị sư huynh kêu lên. Èo! Chẳng có cách nào, để không đại tiện, buổi tối tụi mình chỉ uống chút cháo loãng rồi đi ngủ. |
05-07-2010, 12:00 AM | #14 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
ngày 30/9
Đã hai ngày không đại tiện. Tục ngữ có câu: Một ngày không đại tiện khổ như vác ba bao gạo, mỗi người bọn mình đều đã vác sáu bao rồi. Người là sắt, phân là thép, một lúc không đi là cả người bứt rứt! Sư phụ ở trên lưng ngựa mà ôm bụng, sắc mặt lộ vẻ đau khổ, dãi trắng ròng ròng bên miệng. Nhị sư huynh cong người chầm chậm đi về phía trước, đại sư huynh thì bức bối đến mức cứ nhảy loi choi liên tục. Lúc này nhị sư huynh hét lớn một tiếng: “Tớ không chịu nổi nữa rồi!” Kêu xong liền chui vào bụi cỏ. Chỉ nghe một trận “phẹt phẹt bủm” truyền tới! Lại nghe hắn kêu lên: “Thực là quá tiêu hồn!” Mình và đại sư huynh cũng không nhịn nổi nữa, nhảy vào bụi cỏ giải quyết. Sướng vãi hàng! Hai ngày không đi, không ngờ cho ra được hơn năm cân! Tụi mình giải quyết xong, khi đi ra thì thấy sư phụ vẫn ngồi trên ngựa, sắc mặt trắng bệch. Tụi mình đều khâm phục định lực của lão. Nhị sư huynh hỏi: “Sư phụ, dù sao cũng không ai nhìn thấy, cứ đi đi!” Sư phụ vẻ mặt quai quái, nhỏ giọng nói: “Không cần nữa, Ngộ Tĩnh, lấy chiếc quần sịp sạch lại đây cho anh…” Mình đang thay quần sịp cho sư phụ thì lại nghe có người hét: “Tao lại nhìn thấy rồi! Tao về báo cáo với thầy tao!” Thì ra lại là thằng Bạch Hòa mồm thối kia. Mình đang muốn lao lên nện hắn, không ngờ sư phụ còn chưa mặc xong quần thì đã liền “ta đánh!” một tiếng rồi tung cước ra, hung hăng quật nện một hồi. Không ngờ sư phụ cũng đánh hay như vậy, đánh xong còn chưa hả giận, lại kêu nhị sư huynh giúp tách miệng thằng Bạch Hòa đó ra, đem hơn hai mươi cân của nhị sư huynh, toàn bộ... nhét cho hắn ăn. Thực hả giận! |
05-07-2010, 12:00 AM | #15 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
Ngày 25 tháng 10
Tụi mình hôm nay đi đến một khu rừng rậm rạp. Đi hoài đi mãi, đột nhiên! Một con thỏ non chạy vọt ra, làm tụi mình giật bắn người. Con thỏ này có đầu không có não, đâm thẳng vào một thân cây to, ngất xỉu. Tụi mình mới nướng nó lên ăn luôn. Tất cả đều thấy ấm bụng, khoan khoái ra mặt, lòng thầm nghĩ: Đúng là miếng ngon trời cho, không ngờ còn có vận may đến thế! Vì vậy, quyết định là để nhị sư huynh canh gần bên gốc cây, xem xem còn con thỏ ngốc nào đâm vào không. Chẳng bao lâu sau, một em xinh đẹp từ trên trời bay xuống… “Á, em Hằng!” Nhị sư huynh nói được một câu là xỉu, ngã lăn ra đất luôn. Tụi mình bình tĩnh lại, nhìn kỹ. A! Thì ra là Hằng Nga tiên tử! Hằng Nga hỏi sư phụ: “Đường ca ca, anh có thấy con thỏ ngọc của em đâu không?” Sư phụ ban đầu hơi hoảng, nhưng rồi lập tức cười đùa cợt nhả được ngay: “Muội muội à, anh có thấy một con thỏ, nó chạy về hướng tây rồi… Thế này đi, tụi mình hai đứa đi tìm thỏ nhé!” “Anh cũng đi!” Đại sư huynh và mình đồng thanh. Đột nhiên, Hằng Nga kêu thất thanh: “Thỏ yêu của em!” Thì ra em ấy nhìn thấy ít lông thỏ trên mặt đất. “Đứa thỏ đế nào dám ăn thỏ của bà?” “Không phải tụi anh đâu! Không tin em cứ hỏi thằng Bát Giới ấy!” Sư phụ nói. (BG đang ngất xỉu) “Em không biết đâu, các anh đền em đi!” Hằng Nga bắt đầu khóc lóc. “Tiểu Minh ơi! Em chết thảm quá!” “Được rồi, Ngộ Không đâu, mau biến ta thành thỏ. Ta sẽ đem thân ra đền cho em Hằng!” Sư phụ nói. |
05-07-2010, 12:01 AM | #16 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
Đúng vào lúc đang tranh cãi, lại có một con thỏ trắng chạy tới hỏi: “Mọi người đang làm gì đấy?”
“A! Thỏ con yêu dấu, may mà em chưa chết, chị lo muốn chết à!” Hằng Nga nói rồi ôm con thỏ hôn lấy hôn để. “Hả? Thế vừa đâm đầu vào cây không phải mi à?” Sư phụ hỏi. “Đồ ngốc! Làm ơn dùng đầu để nghĩ đi, một tiên thỏ đâu có thể nào ngốc nghếch đụng vào cây được!” Con thỏ trắng bực bội nói. “Sao em không nói tiếng nào đã một mình chạy tới phàm trần rồi?” Hằng Nga trách móc thỏ ngọc. “Ôi! Chuyện dài lắm… Hôm qua em đang dạo chơi ở cung Quảng Hàn, bất cẩn đụng phải một cây cột, hoa mắt chóng mặt, thế là ngã xuống phàm trần…” |
05-07-2010, 12:01 AM | #17 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
Ngày 1 tháng 11
Trời vẫn đang mùa thu, vậy mà địa phương tụi mình đang ở lại nóng bức vô cùng. Vầng dương như một quả cầu lửa đang thiêu đốt mặt đất vậy. Hoa màu đều đã chết sạch, quần chúng nhân dân vừa đói vừa khát, tuyệt vọng chờ cái chết đến gần. Đại sư huynh gọi thổ địa được phân công của vùng này lên hỏi, mới hay năm xưa mình đại náo thiên cung làm nghiêng lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân, gạch kê lò rớt xuống phàm trần tạo thành thảm trạng hiện giờ. Nhưng chỉ cần có quạt Ba Tiêu của Thiết Phiến công chúa tỷ tỷ là có thể quạt bay hết cái nóng này! Vớ vẩn! Vô lý! Mỗi một cái quạt làm sao mà dập tắt lửa được? Tuy mình nghĩ vậy, song vẫn đi cùng đại sư huynh đi gặp Thiết Phiến cách cách mượn quạt. Tới nơi ở của cách cách. Wow! Cách cách trông thiệt là bốc lửa! Mình và đại sư huynh chỉ buôn dưa lê với nàng cả ngày trời, quên luôn chuyện mượn quạt. Mãi sau đại sư huynh mới nhớ ra. Hắn hỏi Thiết Phiến cách cách: “Em kết hôn rồi hả?” Thiết Phiến cách cách đáp: “Rồi, chồng em là Ngưu Ma Vương đó!” “Hả? Không phải thế chứ, vậy chị là chị dâu của em rồi! Em và Ngưu Ma Vương là anh em kết nghĩa! Chẳng hay đại ca đã kể cho chị nghe về em bao giờ chưa? Em là Tôn Ngộ Không, người giang hồ đặt cho biệt danh: Đại ca mặt khỉ!” Thiết Phiến cách cách nói: “Ôi! Là tiểu thúc thúc à! Thất kính, thất kính! Chuyện của Hồng Hài Nhi đợt trước còn chưa cảm ơn chú. Nào! Để chị mời chú một chén!” Đại sư huynh nói: “Ôi dào! Chị xem em như người ngoài có phải không, việc của cháu cũng là việc của em mà, chỉ là chuyện nhỏ thôi!” Thiết Phiến cách cách nói: “Kể chú nghe nhé, Hồng Hài Nhi sau khi tốt nghiệp trung học vẫn không tìm được nơi công tác. Thật là khiến chị và đại ca chú phát phiền. May mà thúc thúc tâm tình với đồng chí Quan Âm, sắp xếp cho cháu nó ở chỗ ấy. Đúng là một đơn vị lý tưởng cho sự nghiệp! Chú nói chị làm sao không mang ơn chú cho được?” Mình thấy hai anh chị này còn chưa buôn chuyện xong, bèn ngắt lời: “Đại sư huynh, sư phụ còn đang đợi mình mang quạt Ba Tiêu về đó!” Đại sư huynh nghe thấy, đi vào vấn đề: “Chị à, em mượn quạt Ba Tiêu của chị một chút có được không?” Thiết Phiến cách cách nói: “Không vấn đề! Cứ lấy đi.” Nói rồi lấy ra một chiếc quạt. “Cảm ơn chị! Em phải về đây, cho em gửi lời hỏi thăm tới đại ca!” Thiết Phiến cách cách nói: “Chú đi nhé, chị không tiễn! Hôm nào rảnh tới đây chị đãi chú một bữa!” |
05-07-2010, 12:01 AM | #18 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
Hôm nay mình cãi nhau với con khỉ thối nát kia! Mẹ thằng khốn nạn đó chứ, mất bàn chải đánh răng mà không chịu đi mua, lại dám dùng bán chải của mình, éo mịa. May mà mình kịp thời phát hiện, nếu không mà dùng nó để đánh răng thì chẳng phải là hôn gián tiếp với thằng cha ấy rồi sao. Tởm quá đi, không nghĩ tiếp được. Trong đời này mình ghét nhất hai loại người: Thứ nhất là kẻ chính tay làm thịt lão đại của mình; loại thứ hai chính là dùng bàn chải đánh răng của người khác!
Mình mắng hắn: "Không biết xấu hổ!" Không ngờ hắn còn mặt dày mà cười nói: “Đừng có bủn xỉn thế chứ! Mọi người là đồng chí*với nhau mà...” Mình giận vô cùng, ra sức túm lấy thằng nhỏ của hắn, sau khi kéo dài nó ra liền buộc một cái nút chết! Hắn cũng nổi giận, túm tóc rồi cắn tai mình! Mình liền dùng móng tay cào vào mặt hắn, hắn nhổ nước bọt vào mình... Bọn mình đánh thật là kịch liệt, thật là hoành tráng! Sư phụ thì ở bên cạnh chẳng nói éo gì, chỉ lặng lẽ chuẩn bị sẵn eugo. Cuối cùng vẫn là nhị sư huynh kéo hai đứa mình ra. Mình thầm nghĩ: Từ nay về sau ta sẽ không để ý đến con khỉ đít khai khốn nạn ấy nữa. Cho hắn không được chết tốt đẹp! Đi đường đi đến chết! Ngủ thì ngủ đến chết!... |
05-07-2010, 12:03 AM | #19 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
ngày 28/5
Ba ngày rồi không để ý đến con khỉ đầu chó khốn nạn ấy, mình gần như không chịu nổi nữa. Hôm nay khi ăn cơm, hắn cố ý đẩy đĩa thức ăn sang chỗ mình. Mình chẳng thèm vì chút chuyện vặt vãnh ấy mà nói chuyện cùng hắn, con người hắn đúng là một kẻ tố chất thấp! Mình chẳng thèm để ý đến một kẻ tố chất thấp, huống chi hắn còn là một con khỉ đầu chó đít khai nữa chứ? |
05-07-2010, 12:03 AM | #20 |
Active Member
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 44
|
ngày 31/5
Hôm nay, con khỉ đầu chó mua về một chiếc bàn chải đánh răng mới cho mình... Mình nghĩ: Người tố chất thấp ở với người tố chất cao nhau lâu rồi, tố chất cũng phải dần dần tăng lên, nhưng con khỉ đầu chó này đúng là ngoại lệ! |
Bookmarks |
Ðang đọc: 6 (0 thành viên và 6 khách) | |
|
|
Similar Threads | ||||
Ðề tài | Người Gởi | Chuyên mục | Trả lời | Bài mới gửi |
Chuyện ngược dời ở Canada: Bác sĩ, sinh viên y phản đối vì được... tăng lương | kotile91j | Đi một ngày đàng | 0 | 03-08-2018 10:49 AM |
Cách khắc phục lỗi mạng Wifi chập chờn, tăng tín hiệu Wifi, tăng tốc độ mạng Wifi | thang | Máy tính và Internet | 1 | 07-25-2013 01:59 PM |
Đào tạo quản lý, tăng năng suất và chất lượng công việc | Đào tạo quản lý | Tư vấn - Đào tạo - Giới thiệu Nguồn nhân lực | 0 | 05-06-2013 12:18 AM |
[Media] Đường Tăng - Tây Lương nữ vương: Có một chuyện tình... | nhanvatso1 | Media | 1 | 06-30-2011 02:39 PM |
Vé máy bay Tết: Vietnam Airlines sẽ tiếp tục tăng chuyến | anna | Du lịch | 0 | 01-04-2011 01:43 PM |
Powered by:MTG
E-mail: admin@muathoigian.vn