Thơ về đánh cờ ...
Ván thứ nhất!…
Anh là lữ khách nghé ngang!
Mượn bàn cờ tướng mơ màng chút thôi!
PHÁO đầu công thủ quen rồi
MÃ quỳ giữ tốt,.. xe thời thọc sang….
XE, pháo, mã, phối nhịp nhàng
Em bền SỸ, TƯỢNG anh càng muốn công
Thương em phận TƯỚNG má hồng
Anh dùng một TỐT qua sông chiếu hoài….
Chiều em một nước cờ sai.
Cho tàn cuộc sớm đỡ hoài tình em.
Ván thứ 2….
Em thời vén sỹ… để… thành không
Dụ anh vô chiếu để “vào tròng”…
Anh nào có vội… không thèm chiếu …
Lùa tốt sang sông giữ.. thế công…
Xe kéo song hà luồn tuyến dọc
Pháo dồn công nhẹ chính trung cung
Được đà song mã ùa lên chiếu
Dúi tốt nhập cung… tướng khốn cùng…
Ván cuối
Tàn cuộc cờ em cố thủ hoà
Nhưng cờ anh mạnh,… nói không ngoa!
Thoáng ngại em buồn anh nói nhỏ:
“Ráng chờ anh nha…chút xong mà!”
Quần đảo ba hồi anh chuyển thế,
Em mừng khi thấy pháo anh lồng.
Đúng thế em thường hay bắt pháo.
Bỗng “đoành” một cái… thế là xong.
Nguồn : sưu tầm *_^ ( đánh cờ mà như đánh trận ý nhỉ ? )
|