|
|
|
Giao lưu - Tán gẫu Làm quen, chat chit, xả stress sau một ngày học tập, làm việc căng thẳng,... |
|
Ðiều Chỉnh | Kiếm Trong Bài | Xếp Bài |
04-17-2010, 12:50 PM | #1 |
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 1,555
|
rút vào vỏ ốc vì đau
Đến khi em không thể giới thiệu anh cho chị của em và em không còn chấp nhận anh làm anh rể nữa thì anh lại tránh em.
Em như con ốc sên đang rút vào vỏ ốc của chính mình để tránh cho bản thân không bị đau nhưng dường như càng tránh em càng đối diện với nỗi nhớ, với sự mâu thuẫn của chính mình. Anh đến và tạo cho em cảm giác ấm áp, bảo bọc và là chỗ dựa tinh thần để em chia sẻ bao tâm sự và lại ra đi một cách nhanh chóng đến bất ngờ. Đôi khi em tự hỏi sự yêu thương anh dành cho em đều chỉ là sự giả dối thôi sao? Hay anh không thể chịu đựng nổi tính khí thất thường của em. Em không thể hiểu và tin vì sao anh không muốn gặp em, vì sao anh tránh em. Em quý anh vì bản tính hiền hậu, đầm ấm. Khi anh theo đuổi, em lại muốn giữ anh làm anh rể của em và bảo bọc cho người chị mà em yêu thương nhất, vì em cao hơn anh, vì anh lớn hơn em chín tuổi. Đối với em, một người luôn tìm tòi sự hoàn hảo thì chừng ấy lý do đã khiến em luôn khoác lên mình sự bướng bỉnh, sự trẻ con trong những đòi hỏi, yêu cầu rất vô lý mỗi khi gặp anh. Anh mời em đi liên hoan cuối năm cùng công ty anh, một dịp rất đặt biệt để giới thiệu bạn gái với đồng nghiệp công ty. Và em từ chối mặc dù em rất muốn đi. Anh mời em tham dự họp lớp cùng các sinh viên mà anh đã giảng dạy. Anh nói với em đây là lứa sinh viên mà anh đã dạy khi anh còn rất trẻ, em rất ngưỡng mộ anh, anh biết không? Sự chân thành của anh khiến em không thể từ chối tham dự nhưng em lại buộc anh ký hợp đồng "Em sẽ cung cấp người để đi dự tiệc cùng anh" và anh phải trả công cho em. Anh nhận lời và làm hẳn hoi một hợp đồng cho em. Hay khi anh đứng xếp hàng thanh toán tại siêu thị khi chúng ta đi chuyển quà từ thiện cùng công ty anh. Em hơi ngại vì em biết anh đã bỏ qua sự nghiêm trang của bản thân trong mắt đồng nghiệp chỉ để chiều em, cũng như anh rất chân tình muốn giới thiệu em cùng gia đình anh. Và còn bao kỷ niệm giữa chúng ta. Vậy mà, đến khi em không thể giới thiệu anh cho chị của em và em không còn chấp nhận anh làm anh rể em nữa thì anh lại tránh em. Vì sao vậy, em ước được biết điều gì đang xảy ra? Có phải do anh sẽ đi nước ngoài học một năm và công tác một thời gian dài sau đó tại giàn trên biển và anh muốn quên em? Hay do anh để em tập trung ôn luyện cho kỳ thi cao học mà em đang nổ lực theo đuổi, hay ...? Dường như "mưa dầm thấm đất", em cảm nhận con tim mình đập loạn nhịp khi bên anh. Em luôn có cảm giác nhớ anh, ý nghĩ của em luôn hướng về anh và cảm thấy nhớ anh da diết trong tháng anh đi công tác. Em gọi hỏi thăm anh và ngồi đếm từng ngày đợi anh về. Vậy mà, anh về không liên lạc. Em hẹn anh lại bận. Em hỏi anh lý do của sự lẩn tránh, anh lại nói:“không có gì vì em quá đa cảm thôi”. Em không gọi cho anh trong thời gian dài và thu mình vào vỏ ốc để giấu đi sự chán chường mệt mỏi và để tránh sự lo lắng của người thân. Và để tĩnh tâm suy nghĩ, em đa cảm hay em có khuyết điểm gì? Hay anh có gì khó nói? Hay tình cảm giữa anh và em không đủ thời gian và không đủ mạnh? Em đã đợi điện thoại của anh quá lâu rồi và giờ em không muốn đợi nữa và giờ em đang cố quên anh nhưng lại càng nhớ anh. Dẫu vậy, em cũng sẽ quên, quên tất cả những gì về anh nếu anh muốn vậy? nguồn:vietbao.vn Những bài viết ngẫu nhiên trong Box: |
Bookmarks |
Ðang đọc: 2 (0 thành viên và 2 khách) | |
|
|
Powered by:MTG
E-mail: admin@muathoigian.vn