|
|
|
Giao lưu - Tán gẫu Làm quen, chat chit, xả stress sau một ngày học tập, làm việc căng thẳng,... |
|
Ðiều Chỉnh | Kiếm Trong Bài | Xếp Bài |
05-12-2010, 10:24 PM | #1 |
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 665
|
Alone - Heart
Không hiểu sao cứ mỗi lần tôi nhắc đến cái từ "Yêu đơn phương" là lại cảm thấy có cái gì đó cứ xót xa... Thế nên, để giảm nhẹ mức độ đau thương của con tim .... Tôi đặt title là "Yêu một mình" ...
Trên đời này ... có 1 thứ tình cảm đau đớn nhất nhưng cũng vĩ đại nhất ... thứ tình cảm mà 1 đứa như tôi -lúc nào cũng quan niệm " cái gì không thuộc về mình thì có cố vẫn vĩnh viễn không thuộc về mình " -không bao giờ đủ kiên nhẫn để theo đuổi ... đó là tình yêu đơn phương ... Còn gì đau đớn hơn việc tình yêu chẳng được đáp trả ... cho đi mà người ta chẳng buồn nhận ...Chẳng biết làm gì hết chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cuộc sống của người ta từ 1 nơi rất xa .. bởi biết rằng mình không thể bước vào cuộc sống đó ... Có lúc lại tự lừa dối mình .. tự cho mình những ảo tưởng và hy vọng ....rằng người ta thích mình ... để rồi lại sụp đổ và thất vọng khi nhận ra người ta vô tâm quá ... có khi còn chẳng biết đến tình cảm của mình ...Có đôi khi chỉ là 1 cái nhìn ... 1 câu hỏi quan tâm .. 1 vài cử chỉ biểu hiện ... mình cũng biến đó là cái phao để bấu víu vào khi sắp bị chìm vào biển tuyệt vọng ... để rồi 1 ngày nhận ra tất cả chỉ là ngộ nhận ... cái phao đó xẹt đi và chính nó nhấn chìm mình xuống .Có những khi muốn quen 1 người khác ... muốn yêu 1 người khác ... nhưng trong lòng lại cứ chần chừ chờ đợi ... cứ hy vọng rằng 1 ngày người ta nhận ra và đáp trả tình cảm của mình ... cứ chờ hoài ... đợi hoài mà chẳng hề biết điều đó sẽ chẳng bao giờ xảy ra ...Có khi trong lòng lại trỗi lên sự ghen tuông ... khi thấy người ta quan tâm tới người khác ...nhắc nhiều tới người khác ... đùa cợt với người khác ...trong lòng lại lo lắng nếu người ta yêu người khác thì mình chẳng còn cơ hội .. ...Rồi khi lòng tự nhủ phải quên người ta đi .. phải chôn vùi đi ... nhưng làm không có được .. từ trước tới nay có bao giờ con tim nghe lời của lí trí đâu ...cứ luyến tiếc mãi điều gì mà chính mình cũng chẳng xác định rõ ... Cứ mỗi ngày những cảm xúc ... những hy vọng ... những thương yêu ... cứ giằng xé, giằng xé và xé nát con tim .... Nói 1 cách khác ... yêu đơn phương là cả 1 cuộc chiến đấu với chính bản thân mình ... 1 cuộc chiến không có người thắng ko có người thua ... chỉ biết 1 điều kết cục sẽ chắc chắn là đau đớn ...Rồi lại những lúc xót xa khi thấy người ta đau đớn vì người khác ... căm thù tột đỉnh kẻ đã làm cho người ta tổn thương ..... Nhưng cũng thật vĩ đại .... vì người ta có thể chịu đựng được tất cả những đau đớn dày vò đó ... Biết là đớn đau những vẫn cứ xông vào ... Cứ cho đi ...cho đi .. có khi mỗi ngày lại nhiều hơn ... dẫu biết sẽ chẳng được đáp trả ...Cũng như khi tôi từng nói với ai đó ... đừng chờ đợi tôi ... thì cái câu trả lời vẫn cố hữu trong tôi " Em yêu Anh vì Em yêu Anh chứ không phải vì Anh sẽ yêu Em... và Em chờ đợi là chờ đợi ngày Em hết yêu Anh chứ không phải ngày Anh yêu Em ... " ... cái câu ấy ... không biết đã bao lần đứng trước người đó tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ .... vì đã có lúc tôi còn chẳng dám thừa nhận tình yêu của mình .... Và vì thế ... tình yêu đơn phương với tôi rất vĩ đại và vô cùng đáng trân trọng ... Anet.vn Những bài viết ngẫu nhiên trong Box:
|
05-15-2010, 10:01 PM | #2 |
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 665
|
Buồn mênh mông...
Em phóng xe nhằm về phía biển. Phố đông người, ai ai cũng hối hả. Nhiều lúc em tự hỏi: Người ta bận gì mà người người nhao lên phía trước, thậm chí đèn đỏ cũng không buồn dừng lại; đôi khi làm người khác ngã để mình tiến lên. Trong thành phố đầy khói bụi, đầy bon chen này những ai đi cùng hướng với em? Những ai sẽ đi ngược chiều với em? Và những ai sẽ xô em ngã? Biển lộng gió. Gió từng đợt quất vào mặt đau rát. Nước mắt chảy dài. Tại gió làm cho mắt em đau hay em đang khóc?Biển đôi khi cũng giống như người, khi hiền hoà, khi cuộn chảy sục sôi, khi hơn dỗi. Em khẽ nhắm mắt cho gió thổi tung mái tóc, nghe nỗi buồn từ từ ngấm vào tim. Giá nỗi buồn như bụi vương trên áo, em sẽ đem tất cả ra biển, giặt một lần, nhờ nước biển cuốn trôi tất cả. Giá nỗi buồn như là nước mắt, em sẽ khóc một lần cho nước mắt cạn khô... Cuộc đợi là một vở kịch dài, người ta dựng cảnh, căng phông cho em diễn. Tại sao em không diễn? Hay em rút cuộc là một diễn viên tồi! Một cánh cửa khép lại, một cánh cửa khác sẽ mở ra, điều quan trọng người ta đừng nhìn mãi vào cánh cửa đã khép. Bao nhiêu lâu nữa thì một cánh cửa khác sẽ mở ra sau khi cánh cửa kia đóng? Bao nhiêu lâu nữa em thôi không nhìn vào cánh cửa khép lại với mình. Gió Biển miên man...Em không biết và đôi khi em không muốn biết, nhiều lúc em thấy mình giống một đứa trẻ. Em ngốc nghếch chơi với dao và nó khiến em chảy máu. Em khóc, khóc vì đau, khóc vì tủi, khóc vì chẳng có nơi nào đổ lỗi, để dỗi hờn. Ánh đèn neon chiếu qua một lớp sương mỏng vàng vọt, nhạt nhoà như chính em. Thời gian qua những ước mơ trong em dần lụi tắt. Em như kẻ độc hành đi trên đầm lầy, càng vùng vẫy càng lún sâu. Không có gì là mãi mãi. Biết vậy sao sống mũi em vẫn cay cay. Em không có quyền bắt người khác nhìn mãi vào những thứ đã qua. Thời gian qua em làm được gì? Câu trả lời là không gì cả ngoài một việc em cố tỏ ra mình mạnh mẽ để che giấu một trái tim yếu đuối. Một kẻ hèn nhát là em đang chạy trốn. Em mải miết chạy trốn để rồi chính em rơi vào vòng luẩn quẩn. Vòng tròn như chiếc vòng kim cô bóp lấy tim em. Đau nhói. Sương thấm qua vai áo. Lạnh. Em quay trở về khi phố đã thưa người. Mở cửa phòng, bật đèn, chui vào trong chăn, bật điện thoại lên. Tin nhắn báo bảy cuộc gọi lỡ. Ai tìm em vậy? Tìm vì công việc hay sợ em bỏ đi hoang lạc lối? tigerdn |
05-15-2010, 11:03 PM | #3 |
Accountant
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 1,618
|
Ôi....cả đời toàn yêu đơn phương.....nhưng nếu mà bị pah1t hiện thì xấu hổ chết mất...
|
05-15-2010, 11:07 PM | #4 |
Tham gia: May 2010
Đến từ: Sài Gòn
Bài gửi: 1,007
|
Thật chẳng có khì đau bằng khi yêu 1 người mà chẳng dám tỏ bày ...
|
05-16-2010, 11:11 AM | #5 |
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 665
|
Dành tặng Sand và Anna
Hãy ngỏ lời yêu trước khi quá muộn Eric là anh chàng mà các cô nàng trong trường trung học đều mơ ước. Cathlyn là một trong những cô nàng nổi tiếng nhất trường. Cô xinh đẹp, thời trang và cực kỳ hấp dẫn. Carol là một cô gái giản dị, không có gì nổi trội. Cô chỉ là một trong số các nữ sinh bình thường có mặt khắp nơi trong các trường trung học. Cathlyn và Carol đều yêu Eric say đắm. Cathylyn không cần làm bất cứ điều gì để tạo sự chú ý. Trong mắt Eric, cô quá đủ lôi cuốn rồi. Carol thì ngược lại. Cô không hẳn là xấu xí; thật ra trông cô rất vui vẻ và dễ thương. Nhưng cô không phải là một nữ cổ động viên xinh đẹp quyến rũ. Những gì cô có thể đem đến cho Eric chỉ là tình yêu và sự quan tâm. Như phỏng đoán của tất cả mọi người, Eric chọn Cathlyn. Eric bảo Carol chỉ là một cô gái tầm thường và xấu xí. Điều đó khiến Carol thấy tổn thương nghiêm trọng. Đời là thế. Nhưng, Carol không chấp nhận bỏ cuộc. Cô muốn chứng minh cho Eric thấy rằng sắc đẹp không phải là tất cả. Vậy là, Carol lao đầu vào học. Cô nhanh chóng lọt vào danh sách những học sinh xuất sắc nhất trường. Và các anh chàng ngày trước vốn không thèm để mắt đến cô nay đều quay sang cưa cẩm cô. Trái tim cô lại không quên được Eric. Mỗi ngày, cô đặt vào hộc tủ của Eric một đóa hồng nhung cùng một lời nhắn: "Em thực sự rất quan tâm đến anh, luôn luôn là như thế" Trong khi đó, Eric không hạnh phúc như anh ta đã tưởng. Cô bạn gái Cathlyn nhanh chóng bỏ rơi anh để chạy theo một anh chàng đẹp mã khác. Sự đời là thế. Anh quay lại tự hỏi bản thân: "có phải ngày trước mình đã chọn lầm người rồi không?" Và anh hiểu ra mình đã đần độn đến thế nào khi chỉ biết say đắm với vẻ đẹp bên ngoài. Anh thấy hối hận. Thu hết can đảm, Eric tiến đến bên Carol, quỳ trước mặt cô và nói: - Hãy tha lỗi cho anh, Carol. Em có muốn trở thành bạn gái của anh không? Trước sự kinh ngạc của mọi người, Carol từ chối. Cô chỉ nhẹ nhàng nói với Eric thế này. - Anh vừa trải qua một mất mát lớn. Em không muốn anh phải đối diện với điều đó thêm một lần nữa. Eric không hiểu ý nghĩa trong câu trả lời của Carol nhưng anh chấp nhận quyết định của cô. Vậy là, họ trở thành bạn thân của nhau, cùng nhau chia sẻ mọi thứ. Kể từ đó, mọi người thấy Eric bắt đầu thay đổi. Anh trở thành một con người mới, tốt đẹp hơn. Tất cả cũng nhờ Carol. Cô quan tâm đến anh bằng một thứ tình cảm mà chưa người con gái nào trước đó từng đối xử với anh. Những cô gái khác chỉ nhìn thấy ở Eric vẻ ngoài bảnh bao, còn Carol, cô đón nhận Eric chính là Eric, với tất cả tình yêu mà cô có. Mỗi ngày, Carol vẫn không quên đặt một bông hồng nhung vào hộc tủ của Eric với cùng một lời nhắn gửi: "Em thực sự rất quan tâm đến anh, luôn luôn là như thế." Một ngày kia, Carol không xuất hiện ở lớp. Một tuần trôi qua, Carol vắng mặt. Lúc đầu, Eric nghĩ rằng cô đang đi chơi xa với gia đình. Không phải cô từng nói sẽ đi Hawaii đó sao?!? Nhưng, thêm một tuần nữa vẫn không thấy bóng dáng Carol đâu, Eric bắt đầu lo lắng. Rồi anh nhận được điện thoại từ bệnh viện thành phố. Họ báo rằng Carol đang hấp hối. Từ đầu, Carol không muốn nói với Eric về căn bệnh ung thư của mình. Cô không muốn anh phải bận tâm về cô. Nhưng vào những giây cuối đời, cô mong mỏi được gặp Eric một lần sau chót. Eric phóng ngay đến bệnh viện. Nước mắt lưng tròng khi anh trông thấy cô ốm yếu nằm đó, xanh xao và mỏi mệt. - Tại sao em không nói với anh? Tại sao em lại giấu anh chuyện này? Carol âu yếm nhìn Eric, cố nở một nụ cười thật nhẹ nhàng. - Khi em nói với anh ngày trước rằng em không muốn anh phải đối diện với một mất mát khác, chính là em muốn nói đến sự việc này. Ngày đó, em không nói anh biết bởi vì em không muốn anh phải lo lắng. Em chỉ muốn có được những ngày cuối đời thật vui vẻ bên anh mà thôi. Eric nức nở: - Em không thể rời bỏ anh được. Anh sẽ ra sao nếu không còn em nữa? - Anh sẽ sống như anh trong hiện tại. Đừng quên rằng lúc nào em cũng ở bên cạnh anh. Hãy vui hưởng và sống thật hạnh phúc anh nhé. À, còn một điều này nữa. - Gì vậy em? - Em yêu anh. Thế rồi Carol đi. -=~@~=- Một tháng. Eric chỉ ở bên Carol một tháng, nhưng cô ấy đã thay đổi toàn bộ cuộc đời anh bằng một cách không ai lý giải nổi. Sử dụng tình yêu của chính cô. Eric ở lại, đau đớn và ân hận. Chúng ta cũng vậy. Thỉnh thoảng, ta không nhận ra ai mới là người quan tâm đến ta thật lòng. Cho đến khi họ rời bỏ ta. Cho đến khi ta mất họ vĩnh viễn. Để rồi ta chỉ còn biết ôm hận. Hãy thổ lộ tình yêu của mình với người mà bạn yêu. Đừng im lặng, bởi vì có thể bạn sẽ đánh mất họ mà chưa kịp thốt ra lời nào. Tình yêu là khi chúng ta chiến đấu đến hơi thở cuối cùng để nói với một người rằng ta yêu họ biết chừng nào. Hoathuytinh.com |
Bookmarks |
Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách) | |
|
|
Similar Threads | ||||
Ðề tài | Người Gởi | Chuyên mục | Trả lời | Bài mới gửi |
Những câu nói hay về tình yêu | dokieu90 | Triết lý tình yêu | 0 | 07-25-2011 10:27 AM |
[Media] Fox Rain | nhanvatso1 | Media | 0 | 07-11-2011 06:38 PM |
Powered by:MTG
E-mail: admin@muathoigian.vn