Học sự hờ hững, chỉ để trốn chạy cái thực tế phũ phàng mà thôi. Nếu cứ mãi trốn trong cái hờ hững thì sẽ thấy cuộc sống mệt mỏi lắm ấy, vì cứ chôn chặt những tình cảm và ý nghĩ khác trong đầu, chỉ biểu lộ nét thờ ơ trên khuôn mặt. Karin muốn quên điều gì mà phải hờ hững với mọi thứ như thế. Đôi khi quên rồi cũng không nhẹ nhàng hơn đâu, chấp nhận và hy vọngt hì sẽ hay hơn ấy, ^^!. Karin đừng buồn như thế nữa, cứ cười lên và sống thật với mình đi nhé.
|