Tiết thu lạnh lạnh, buồn buồn khiến người ta nao nao trong dạ, Chợt nhớ bài thơ này.
Đăng Cao - Đỗ Phủ
Âm Hán:
Phong cấp thiên cao viên khiếu ai
Chử thanh sa bạch điều phi hồi
Vô biên lạc mộc tiêu tiêu hạ
Bất tận Trường Giang cổn cổn lai
Vạn lí bi thu thường tác khách
Bách niên đa bệnh độc đăng đài
Gian nan khổ hận phồn sương mấn
Lạc đảo tân đình trọc tiểu bôi
Dịch thơ - Ngô Văn Phú
Gió mạnh trời cao vượn réo sầu
Bến trong cát trắng, chim về đâu?
Mênh mông cây rụng hiu hiu trải,
Cuồn cuộn Trường Giang chảy chảy mau
Muôn dặm sầu thu, thường tác khách
Trăm năm đa bệnh, dạ đài cao
Gian nan khổ hận đầu mau bạc
Lận đận đành thôi chén rượu đào.
|