View Single Post
Old 07-20-2011, 10:48 AM   #5
duyniceboy
Super Moderator
 
duyniceboy's Avatar
 
Tham gia: May 2010
Đến từ: HCM
Bài gửi: 1,804
Default

Chap 3:

Sốc đến mấy thì mình vẫn cố kìm nén lại, vì em ý đã là cái gì của mình đâu đúng ko ?Mình bật máy, lấy ghế mời em ngồi trước máy tính, em bẩu cho em xin cốc nước, chạy xuống nhà mở tủ thì ôi thôi, nước lọc cạn kiệt trong bình, lại lóc cóc chạy tít ra tận ngoài đường mua Trà Xanh Oo về, đi được nửa đường thì ôi thôi, đời con cô lựu rồi, mình chợt nhớ ra là có mấy tấm ảnh 3x vứt ngoài desktop, tối hôm trước thằng bạn từ thời "nối khố" gửi cho xem nhưng chưa kịp cất vào khu vực bí mật, quả này em ý mà double click vào thì đời con xuống dốc, có khi phải đào lỗ chui xuống mới hết ngượng . Chạy bán sống bán chết về nhà, hi vọng em nó chưa kịp thấy gì hết. Lấy nước xong, mang lên p`, rồi lại từ từ đóng cửa lại, em trả ghế cho mình ngồi còn em ngồi sang bên cạnh. Lúc đó thấy em ý đang vào ym nên cũng hú hồn hú vía, nhưng để chắc chắc hơn thì mình trỏ chuột vào mục My recent Doccument thì lộ ra 2 tên bức anh có trên desktop, vậy là em nó đã nhìn thấy, đại loại là như thế này.


Ngày hôm nay là ngày gì thế ko biết, toàn gặp phải những cú sốc tinh thần lớn , lúc đấy mà có cái lỗ nào thì mình sẵn sàng nhảy xuống đấy trốn ngay. Trong lòng thì biết là em ý vừa coi 2 cái ảnh đấy nhưng vẫn phải giả vờ như ko biết gì, quay sang hỏi em đang chat dở à, chat nốt đi, rồi đưa ảnh đây anh xem sửa như thế nào nào. Em bảo thôi anh đóng nick dùm em rồi đưa cho mình cái thẻ nhớ chứa đầy ảnh của nó. Hix, má nó trông hồng hồng, chắc là cũng đang ngượng lắm đấy nhưng ko dám nói gì . Mở thẻ nhớ ra thì ôi thôi, cả 1 folder gần 200 bức ảnh đập vào mắt mình, hầu hết toàn là ảnh tự sướng thôi, để ý mãi ko nhìn thấy ảnh chụp chung với thằng nào cả, hehe , yên tâm phần nào. Mở pts lên, rồi em nó chỉ cho nhưng tấm cần sửa, khổ nỗi có biết làm gì đâu... Quả này thì vỡ mồm thật rồi, nhưng may sao em ý bảo anh lồng cho em chữ với cái khung vào tấm ảnh này được rồi, ko cần chỉnh gì đâu (hơ hơ tối qua vừa học làm đúng phần này ), ông trời thương con rồi, làm nhoay nhoáy 15 phút là xong, rồi mình bật lại cái chỗ folder ảnh của em ý lên coi từng cái 1, xem đến đâu em ý còn tường thuật lại chi tiết là thời gian chụp lúc nào, dịp gì nữa chứ...

Mình cố căng mắt ra xem có cái ảnh nào của thằng ôn đi PS vừa lúc nãy ko, oái thấy 1 cái em ý chụp với 1 thằng và 1 đứa con gái nữa ở tháp bút , trong đó có thằng lúc nãy đèo em đến, mình có cơ hội hỏi H: “Aaaa, bạn trai em đây phải ko, sao lúc nãy ko bảo cậu ấy vào nhà mà lại chạy đâu thế”, thì em ý nói đây chỉ là bạn em thôi, trai gái gì đâu, lúc nãy anh ý sang rủ em đi mua quà sn cho bạn gái nên tiện thể em nhờ ảnh chở qua đây luôn ý mà... (hóa ra H là bạn thân của bạn gái thằng kia ) . Nghe em ý giải thích xong mà sướng như tiên... cảm giác tự nhiên nhẹ nhõm lạ thường . Nói thật ra là nhìn ảnh thằng kia thấy khắm lọ vãi chưởng, con zai gì mà chân ngắn cụt lủn, mặc cái áo sơ mì mà dài đến tận sát đầu gối, ko có cơ hội so sánh với mình được ).

Lớ xớ tí quay lên nhìn đồng hồ đã 5h rồi, em nó bảo phải về thế là rút đt ra gọi cho thằng kia, mình nhanh trí bảo thôi ko phải làm phiền bạn em đâu, để anh đưa em zề, còn bé zùng zằng từ chối nhưng mình nhất quyết ko chịu, kết quả là mình lại có dịp thử phanh ... Trên đường chở em về nhà mình tạt xe vào quán chè huế trên đường bạch mai, em giật mình đòi về thì mình bắt cứ vào đây ngồi tí đã rồi mới cho về, vào gọi 2 cốc chè thập cẩm, đang ăn uống chém gió vui vẻ thì con bé mượn cốc của mình, mình khá ngạc nhiên nhưng cũng chìa cốc ra, tưởng là nó ko ăn được cái gì nên định múc sang cho mình, ai dè con bé thò thìa zô hớt ngay miếng bánh trôi to oành mình đang để dành trong cốc, định húp hết nước mới ăn . Cả cốc chè có mỗi miếng bánh trôi là ngon nhất nên mình quyết ko để nó rơi vào tay giặc, H đang định đưa zô miệng mình bèn nắm lấy tay em nó giữ lại bảo là anh ko cho cả đâu, có ăn thì ăn 1 nửa thôi rồi trả anh 1 nửa, em ý đưa lên miệng ăn đúng 1 nửa rồi 1 nửa còn lại chìa ra cho mình, hix... lại sốc phát nữa, ăn kiểu này mất vệ sinh quá nhưng đã đưa sát mồm mình rồi chả lẽ lại ko ăn, bèn nhắm mắt ăn vậy, đây là miếng bánh trôi mình cảm thấy ngon nhứt trong đời, hạnh phúc vãi chưởng luôn .

Măm xong thì mình đưa em về thẳng nhà luôn, trước khi về em nói cám ơn anh vì đã làm giúp em cái ảnh, cám ơn anh vì đã đưa anh về và cám ơn anh về miếng bánh trôi nhá .............Ôi trời ơi, con đang mơ hay thật thế này, hix hix hix, sướng ko tả nổi, loạng choạng trên cả đường về nhà.

Kể từ lúc đưa H về nhà xong, mình cảm thấy thực sự là đã kết H nổ đom đóm mắt rầu, trong đầu ko còn tâm trạng nào để làm việc gì, lúc nào cũng miên man suy nghĩ như thằng mất hồn, nào là làm thế nào để em ấy thích mình bây giờ, nào là tỏ tình thế nào để ko bị từ chối bây giờ, mới gặp lại nhau được ít bữa mà tỏ tình liệu có quá vội vàng ko... Thật sự là mình rất sợ khi tỏ tình mà bị từ chối, bởi vì từ hồi lớp 6 đến lớn tỏ phát nào là dính phát đấy nên chưa biết mùi bị từ chối thế nào, nhưng nghe các tiền bối đi trước dậy lại là một khi đã bị từ chối thì xác định là ko bao giờ nhìn thấy mặt nhau nữa, coi như là mất 1 đứa bạn...còn em thì ko muốn thế.

Tạm dừng ở đây, mai rảnh mình post típ nha. Cám ơn các bạn đã ủng hộ
duyniceboy is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn