View Single Post
Old 09-18-2009, 07:49 PM   #2
miuluoi87
 
miuluoi87's Avatar
 
Tham gia: May 2010
Bài gửi: 849
Default

Người Việt Nam tự ti hay tự tin?(Part II)

Sẽ là giả dối nếu nói rằng người Việt chúng ta không tự ti. Vẫn còn đó lời phát biểu hùng hồn của ông Ngô Quang Kiệt - Tồng Giám mục Giáo phận Hà Nội trước bàn dân thiên hạ: “Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều và chúng tôi cảm thấy rất là nhục nhã khi cầm trên tay tấm hộ chiếu mang quốc tịch Việt Nam.”

Vẫn còn đó bài báo mang tên: “ 179 năm nữa Việt Nam mới đuổi kịp Singapo” ( Báo tuổi trẻ số ra ngày 15/03/2006) vậy mà vẫn có người tỏ ra chẳng ngạc nhiên gì “em còn tưởng là 200 năm nữa ấy chứ!” (N.T.A.T- fbaclub.com).

Vẫn còn đó câu chuyện của một cô phóng viên đến săn vị quan chức ngành giáo dục và kiên quyết cho rằng nền giáo dục đào tạo nước nhà là quá kém, nhiều bất cập và làm thế nào để chúng ta không đào tạo ra những phế phẩm. Cô nhìn thấy ở nền giáo dục Việt nam là một vòi bạch tuột sản sinh ra đủ thứ khuyết tật và gây nguy hại cho nhiều thế hệ...

Vẫn còn đó những con số biết nói: 77% người Việt Nam sính hàng ngoại vì cho rằng hàng trong nước chất lương kémi, có khoảng 32.000 phụ nữ Việt Nam lấy chồng nước ngoài vì mơ ước có một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Và còn nhiều điều khác nữa thể hiện cái tự ti của người Việt. Thế nhưng sẽ là sai lầm lớn nếu khẳng định “ Người Việt Nam tự ti” vì đâu đó vẫn còn những người luôn tự hào mang trên mình dòng giống Lạc Hồng.

Một câu chuyện từ ông giám đốc quỹ nhi đồng Mỹ: Ổng thăm Việt Nam, rồi thăm Bangladesh. Và ông ấy nói rằng làng quê nghèo nhất của Việt Nam cũng nghèo như làng quê nghèo nhất của Bangladesh hay nhiều nước khác trên thế giới, thế nhưng điều quan trọng nhất là ông ấy không thấy thương hại đám trẻ con Việt Nam ở làng quê ấy. Đơn giản bởi vì: “ Tôi thấy được sự cầu tiến của người Việt và sự năng động của đám trẻ ấy. Đám con nít ấy chắc chắn không chịu an phận và cam chịu số phận.”

Và Ớt thực sự cảm động khi đọc được những dòng chia sẻ đầy cảm động của chị uatkimhuong tren 4rum caohockinhte.info:

Dù đất nước còn khó khăn, nghèo nàn, lạc hậu, tôi vẫn tự hào là người Việt Nam. Tôi tự hào vì tôi có đủ kiến thức để nhận biết rằng Việt Nam là một trong những nước có phong cảnh cực đẹp. Tôi tự hào vì nền văn hóa Việt nam có những bản sắc riêng không lẫn lộn với bất kì ai trên thế giới. Tôi tự hào là người Việt Nam giống như tôi tự hào là tôi. Dù tôi có xấu, có khuyết điểm nhưng tôi vẫn là tôi không phải là người khác.Tôi bất bình với những ai nói rằng họ xấu hổ là người Việt Nam. Có thề cha mẹ bạn nghèo vậy bạn phải chứng minh cho họ thấy rằng dù nghèo nhưng cha mẹ bạn vẫn à một người đàng hoàng. Có thể đất nước ta đang nhiễu nhương, chế độ lằng nhằng gây ra nhiều oan trái của người dân. Thì bạn hãy đứng lên góp tiếng nói chung để thay đổi quốc nạn đang hoành hành. Có thể đất nước ta nghèo đói vậy bạn hãy nhường cơm sẻ áo giúp đỡ những cong người cùng cực ấy. Thì bạn vẫn có thể ngẩng cao đầu với những người bạn quốc tế. Họ làm sao tôn trọng bạn, nếu chính bạn khinh bỉ nguồn gốc của mình? Nếu họ ko tôn trọng bạn, bạn chấp nhận cúi đầu thay vì thể hiện với họ rằng họ đã sai lầm ư? Nếu bạn thấy xấu hổ vì cha mẹ nghèo mà chối bỏ sự thật rằng đó là người sinh ra bạn, vậy bạn nên thấy nhục nhã đi vì bạn không dám làm một con người chân chính. Tôi tự hào vì là người Việt Nam.

Và nói như nhà báo Thiên Lương : " Chúng ta không ngủ quên, cũng không quá tự tin một cách lố bịch. Chúng ta không hão huyền với những gì đã đạt được. Cũng không phủ nhận những tiến bộ còn khiêm tốn của thang bậc Việt Nam với quốc tế. Nhưng chúng ta cũng không nên nhìn mọi thứ bằng một đôi mắt màu xám. Không ảo tưởng nhưng cũng chẳng việc gì phải tự ti. Bởi chúng ta cần là những người bước đi chứ không phải ngồi lại và sợ hãi...”


Nguồn: Bloger otkocay8x
miuluoi87 is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn