Đọc bài của Hoa Hồng mình nhớ lại những ngày đầu tiên mình lên Hà Nội nhập học ĐH. Nó chỉ vừa qua đi vài tháng thui nhưng có lẽ chẳng bao giờ mình quên được những ngày ấy. Không người thân, bạn bè và nhất là không có nhà ở thật là khổ. Tìm nhà trọ thì thôi rồi... vừa đắt, vừa khổ lại còn khó nữa chứ. Nhưng mà trời không phụ lòng người. Cuối cùng mình cũng tìm được nơi ở trọ rẻ mà đk cũng tốt. Với những người tỉnh lẻ lên HN này chẳng sung sướng đâu. Mình thấy cs ở đây chỉ sướng với những người có nhìu tiền thui. Nhưng ko sao cả chúng ta vui vì chúng ta đi bằng đôi chân của chúng ta. Thành công hay thất bại, vui sướng hay khổ đau cũng đều vinh quang cả cả nhà nhỉ?
|