View Single Post
Old 12-28-2009, 04:21 PM   #2
duyniceboy
Super Moderator
 
duyniceboy's Avatar
 
Tham gia: May 2010
Đến từ: HCM
Bài gửi: 1,804
Default

Bác Hồ đã từng dạy “Có tài mà không có đức là người vô dụng, có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó”, khó chứ không phải là không làm được, khác hẳn với vô dụng
.
Tài và đức thì cái nào cũng quan trọng.Người ta kính nể bạn bởi vì cái "tài".Nhưnng người ta kính trọng bạn bởi vì cái "đức".

À vấn đề ở đây là bạn phân vân giữa tài(thông minh sáng suốt) và đức(lòng tốt nhân phẩm) thì cái nào là cần thiết?

Haha,cũng dễ thôi.Ví như bạn gặp 1 người tài giỏi nhưng ăn nói ngạo mạn,hống hách chả xem ai ra gì,chỉ biết "ta đây" thôi thì bạn sẽ nghĩ người gì tài thì tài thật nhưng mà thấy ghét quá.Lần sau không muốn gặp nữa=>Cái đức quan trọng trong quan hệ xã hội dường nào.

bạn gặp 1 người rất tốt bụng,quan tâm luôn sẵn lòng muốn giúp đỡ người khác.Đầu tiên là cảm thấy vô cùng thiện cảm với người đó.NHƯNG nói bô lô ba la rồi người đó cũng không đủ khả năng giúp bạn.Hoặc người đó vô dụng quá có giúp cũng không như ý."Nhiệt tình + ngu dốt=> phá hoại"

Xem ra tài và đức lúc nào cũng cần song hành với nhau.Lấy cái tài để phục vụ cái đức.Lấy cái đức để thu phục cái tài.Tài là qua quá trình học tập rèn luyện tích luỹ.Đức là tính cách trời phú lúc sinh ra.Vậy thì trước khi có tài thì hãy có đức.

Còn vấn đề người tốt được đền đáp....?Không hẳn là người tốt sẽ gặp "may mắn" như trong phim.Nhưng ít ra còn hơn làm người xấu để gặp "xui xẻo".Nhân quả mà ^^
duyniceboy is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn