Online đêm. Cái cảm giác quen thuộc và khá dễ chịu... Đếm từng giây của những năm tháng cuối đời sinh viên. Không còn giảng đường, không còn bù khú sách vở. Không còn... Không còn...
Còn quá nhiều những điều để nhớ, không thể nói ra hết được lúc này. Cuộc sống thì vẫn cứ tiếp tục theo những phương - chiều khác nhau, sẽ đến lúc nói lời tạm biệt - đã có bao câu nói như vậy rồi không ai đếm được...
Thôi, còn chút đám lông bông
Gom về ta hát khúc ngông nghênh mình.
|