Thực ra thì bạn mới chỉ nói đúng 1 phần về tranh dân gian thui. ^^
* Mỹ thuật thời nguyên thủy và lập quốc : nghệ thuật còn khá sơ khai. Người nguyên thủy thường khắc lên vách đá,tô màu lên thân thể hay làm đồ trang sức(xuất hiện từ thời đồ đá giữa). Đỉnh cao của NT thời nguyên thủy đc thể hiện ở trên các trống đồng(Đông Sơn,Ngọa Lũ...),thạp đồng(Đào Thịnh,Hợp Minh...)hay trên các đồ gốm. Hoa văn đc hình học hóa.Có thể nói ở thời Đông Sơn lần đầu tiên người Việt tự họa(hình vẽ mô tả đời sống sinh hoạt trên trống đồng).
* Mỹ thuật thời phong kiến:
-Thời Lý: Mỹ thuật mang tính chất vương quyền và thần quyền => điêu khắc rồng rất phổ biến. Chùa do vua, quan,thái hậu xây nhiều vô kể. Thời Lý chỉ có tượng, không có tranh. Các điêu khắc hiện còn chỉ có đa ko có gỗ. Tháp là kiến trúc chính của chùa.
-Thời Trần-Hồ: tháp không còn là tòa kiến trúc chính mà là chùa chữ nhất. Bệ tượng hình hộp chữ nhật,đật 3 tượng(Tam thế). Khuynh hướng biểu cảm, hiện thực bao trùm nghệ thuật Trần -Hồ.Đồng thời thể hiện tính hoành tráng và thực dụng trong kiến trúc(Thành nhà Hồ & đôi rồng trong thành nhà Hồ. Tháp tiêu biểu:Tháp Phổ Minh(Nam Định),Tháp Bình Sơn(Vĩnh Phúc)
* Tranh dân gian: Các dong tranh DGVN:
-Đông Hồ(làng Đông Hồ-huyện Thuận Thành-Bắc Ninh):in nhiều màu,mỗi màu là một bản khắc.
-Hàng Trống(phố Hàng Trống-HN): chỉ khắc và in bản nét cho mỡi tranh sau đó tô màu.
-Kim Hoàng(làng Kim Hoàng-Hà Tây): tô màu rồi in nét lại.
-Làng Sình(ngoại ô Huế):in nét đen rồi tô màu. Thường dùng để lễ bái hơn là chơi tết.
-Sài Gòn: chỉ in 1 màu đen,dùng để đốt vàng mã.
Trên đây là 1 số kiến thức tổng quát nhất. Các bạn nào muốn tìm hiểu sâu thêm mảng nào thì cứ đặt câu hỏi. Khi nào rảnh mình sẽ trả lời kỹ hơn nha. ^^
|