Ðề tài: Xóa nhòa
View Single Post
Old 12-29-2011, 04:09 PM   #2
bb91
 
bb91's Avatar
 
Tham gia: May 2010
Đến từ: Thái Bình
Bài gửi: 1,022
Default

Đọc tâm sự của bạn, mình thấy rất bực mình. Bạn biết vì sao không? Bạn đã từng như thế này cách đây khá lâu rồi vậy mà bạn vẫn chưa "tỉnh ngộ" thì phải. Mình không hiểu sao bạn lại có những suy nghĩ tiêu cực thế? sao bạn yếu đuối thế? Phải chăng đó là một trong những lý do mà bạn mất đi người yêu đấy. Bạn đừng ngồi đó, quay ngược về quá khứ rồi "giá như" nữa. Bạn hãy bắt đầu từ ngay bây giờ đi không thì một khoảng thời gian nữa bạn lại ngồi và "giá như" ngày trước... (chính là hiện tại đấy). Cứ thế, cuộc sống chỉ là một chuỗi giá như. Thật là mệt mỏi và vô nghĩa.
Còn tự tử hả? đừng bao giờ nghĩ đến nó nữa. Ai bảo chết là hết? là giải thoát? chết chỉ là một sự ích kỷ của chính bản thân mình thôi bạn ạ. Hôm trước, anh mình đưa mình ra cầu Long Biên, anh mình bảo "đưa em ra đây, ra chỗ giữa sông để em có nhảy xuống thì cũng dễ". Mình đã bảo "không bao giờ em tự tử đâu, bất kể là lý do gì bởi cơ thể em là món quà bố mẹ cho em thì tại sao em lại vứt bỏ nó đi chứ". Cho nên bạn hãy can đảm lên mà sống, cuộc sống không bao giờ là màu hồng cả nhưng nó có ngọt ngào và cay đắng. Điều quan trọng là bạn nhìn nhận và tiếp cận nó như thế nào thôi.
Đứng lên và bước tiếp, đó là điều mà mọi người đang cần và muốn bạn làm đấy!

thay đổi nội dung bởi: bb91, 12-29-2011 lúc 11:21 PM
bb91 is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn