Từng tuổi xuân đã già một ngày kia đến bờ
Đời người như gió qua
10 sáng, 17/09/2011. Đón ngày mới bằng một chút cảm xúc lạ. Vẫn là một bình minh muộn thường lệ, vẫn là cuộc sống nhẹ nhàng thường nhật, bỗng nhiên thấy ngột ngạt, thấy cuộc đời con người quá ngắn ngủi, thấy thời gian trôi qua nhanh quá, cuốn theo tất cả mọi thứ... Mơ hồ, vô định. Cái cảm giác y hệt lúc chia ly, cho những chuyến đi dài và cả những chuyến đi xa... mãi mãi. Khóc.