Ngày tháng năm,
Vào rồi lại ra, chả biết viết gì nữa. Tối nay nghe nhiều thật, cơ mà chả có cảm xúc gì. Trống rỗng. Thế mà lại định thức thâu đêm chỉ để nghe. Rảnh !
Chẹp, lắm lúc thấy mình khốn nạn thật !
Thôi, đi ngủ vậy.
Mai lại lượn lờ với các kế hoạch và tiếp tục cái việc mà mình ưng gọi là công việc.
Mưa chả ra mưa, chỉ đâm ra oi bức. Mai đừng mưa nữa, cơ mà cũng đừng nắng. Cứ râm mát và nhiều gió phải tốt không. Đời không như mơ.