Đó là cơn gió heo may lành lạnh qua vai, những hạt nắng vàng chanh dịu dàng nhảy trên mái đầu, hay bằng những hạt thu long lanh trong bàn tay nhỏ bé mỗi chiều nắng tắt.
Mùa thu về rồi đấy!Đưa tay dang rộng đón lấy thu, lòng tôi lâng lâng như chìm vào thiên đường tuyệt đẹp.Thu nhẹ nhàng gói mưa vào trong nắng, chập chờn những cơn mưa vội vã ban chiều, không mỏng manh như cô thiếu nữ e thẹn dưới ánh nắng chiều, thu ôm từng hạt nắng trong lòng dã quỳ, nhuộm vàng những cơn mưa phùn nhỏ phong sương. Tôi có thể cảm nhận được gió thu luồn qua, mang hương thơm nồng mùi hoa sữa, mạnh mẽ, vui tươi, lạc quan và một chút vồ vập, mùa thu đến không ai hay, như có bàn tay phép thuật thần kì đưa tay biến đổi đất trời.
“ Điều gì xuất phát từ trái tim sẽ đi đến trái tim”, tôi cảm nhận mùa thu bằng chính trái tim của mình, nhớ mỗi chiều thu bước nhẹ giữa sắc vàng hoa cải, hít thở thật sâu mùi vị quen thuộc, ấm áp của trời thu. Thật thú vị khi mùa thu tới chở theo những tà áo trắng, mang theo những ánh mắt tràn ngập niềm vui được gặp lại bạn bè, được bắt đầu một mùa thu kí ức mới- mùa thu tự trường.
Sẽ đôi lần sau giờ học, giờ làm việc, chầm chậm một mình dạo bước trên con đường vắng, nhìn lá rơi lác đác, bạn sẽ thấy lòng xao xuyến, muốn làm thơ, muốn hát vang, những lo toan thường nhật tan biến, kỷ niệm đẹp tràn về, thấy yêu thương khát khao vô vàn một ánh mắt từng làm rung động trái tim mình.
MÙA THU
Em có nghe mùa thu mưa giăng lá đổ
Em có nghe nai vàng hát khúc yêu thương
Và em có nghe khi mùa thu tới, mang ái ân, mang tình yêu tới! (sưu tầm)
Mùa thu, mùa của sự lãng mạn, của thi ca, của những tâm hồn tràn ngập cảm xúc. Nhắc đến mùa thu, mình nghĩ ngay đến những con đường tràn ngập lá vàng, với bức tranh thu len lỏi màu nắng ấm áp. Mùa thu là mùa của những ánh mắt dịu dàng, những cảm xúc nên thơ, những con tim rung cảm. Ta không chỉ thấy sự chuyển mình của thời tiết mà còn rõ nét cả sự chuyển mình của tâm hồn. Lòng người như mênh mang với bao nỗi buồn vu vơ.
Những kỉ niệm tình yêu, đặc biệt là mối tình đầu thường gắn với hoa sữa. Đẹp, mong manh, ngắn ngủi như cái thuở ban đầu trong sáng ấy.
Đêm vắng tĩnh lặng, sắc hương như nồng nàn hơn, dịu dàng hơn. Không gian ngập tràn cảm xúc, hương hoa như ôm lấy từng khoảnh khắc, níu giữ bước chân, đọng lại trong sâu thẳm tâm hồn.
Giờ đã là cuối mùa thu. Bằng giờ này năm trước, hoa sữa hình như nhiều hơn bây giờ. Hoa sữa nở trắng trên tất cả mọi ngõ ngách nào có thể đi qua. Tôi còn nhớ y nguyên cảm giác lang thang khắp các con đường Hà Nội. Buổi trưa thì đi ăn. Buổi tối ngồi quán cóc Nguyễn Du để được tận hưởng trọn vẹn mùi thơm của cả một mùa. Mùi hoa sữa quyện vào từng cái ghế mây vỉa hè, từng cốc chanh muối, từng ánh mắt dịu dàng của những người đang yêu. Mùi thơm mà mỗi khi vô tình gặp trên đường là cả một khoảng thời gian lại hiện về, nao lòng, nhớ nhung ....
Mùa thu, mùa của mơ mộng. Có ai từng mơ ước như mình rằng, ngồi nhắm mắt bên một bờ hồ yên ắng và phẳng lặng, để xúc cảm nhẹ nhàng len lỏi, hay bước chân trên một con đường vắng, đầy lá vàng rơi, hát khe khẽ bài hát mùa thu... Những lo toan thường nhật nhờ thế tan biến, sinh lực lại đong đầy.
Mùa thu lúc nào cũng man mác buồn như thế, thu là những ngày ngắn ngủi giao hòa sau một mùa hè oi bức và để chuẩn bị cho mùa đông dài lạnh lẽo vì thế nhiều người mong thu sẽ dài hơn, để kịp cảm nhận hết vẻ đẹp gợn buồn ấy. Trong bốn mùa, mùa thu như một điểm nhấn, nó khiến người ta sống chậm lại cùng với những suy tư và hoài niệm.
Nhưng rồi cái nhịp sống tất bật hằng ngày không cho phép tôi mãi mơ mộng, vì mưa thu cũng sẽ ướt áo, ướt cặp, cũng sẽ khiến đường hoa trở nên gập ghềnh, ngao ngán, nắng thu làm ướt áo lúc tiếp tục công việc của một đời học sinh. Mệt, nhưng được lao động, được làm, được lắng nghe, chia sẻ với thu, đôi khi tôi bỏ quên lại bên kí ức những tháng ngày mệt mỏi.Tôi bước tiếp cùng thời gian để lại được nằm trong vòng tay trời thu, nắm lấy mùa thu.
Tôi xòe đôi tay nhỏ, hứng lấy những giọt thu để biết trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc đời.