Serenadetospring.
Ta mang về bình yên, là biển cả bao la, là rừng xa ngút ngàn. Mưa không xoa dịu tâm hồn, nắng không rát cháy da thịt, nhưng bên cạnh một trái tim, bỗng thấy lòng nhẹ bẫng tự hồi nào. Không còn vị mặn của muối, không còn vị đắng của khói thuốc, chỉ chan hòa trong đêm sâu một khát vọng...