Câu chuyện thứ 4.
Hồi xưa, nhà nghèo, con đông, tới bữa, mẹ tôi phải chia số cơm ít ỏi cho các con khỏi giành nhau, mà cũng chỉ được lưng bụng. Đứa nào ngoan, được thêm nửa bát cơm, hoặc miếng cháy.
Những lần như vậy, tôi sung sướng như được ông tiên cho quà.
Giờ, khá giả, con ít, bữa nào tôi cũng phải dỗ dành, ép buộc, con tôi mới chịu ăn hết bát cơm.
Hôm nào ngoan, nó được "quyền" rút bớt nửa bát.
Những hôm ấy, nó vui sướng giống như tôi được thêm miếng cháy cơm hồi trước.
|