Tự dưng thấy lòng cô độc. Thèm nghe lại Adagio để đốt từng sợi rối.
Lạnh lùng trong hoang tàn. Trần trụi trong yên ắng.
Lẫn lộn rồi lại thấy nhẹ nhõm, bình yên...
Rồi một ngày kia, có chút nắng hồng
Bất chợt đi qua, vô tình đón lấy
Giọt mưa - em - thêm một lần run rẩy
Tan vào đời những bọt sóng ngây thơ.
|