Hic. Quê tôi nghèo lắm. Về quê thấy quê mình xơ xác mà đau lòng. Người thủ đô sướng bao nhiêu thì người quê mình khổ bấy nhiêu. Thế nhưng mà lại thấy quê mình ấm áp quá. Không xa lạ và lạnh lẽo như nơi hoa lệ này. Vừa vui ma vừa buồn khi nghĩ về cả 2 khía cạnh đó. Nơi giàu có thì mất hết tình thương thậm chí là tính người. Nơi còn tràn ngập truyền thống đoàn kết, yêu thương đùm bọc lẫn nhau thì lại quá nghèo và rách rưới...
|