Có những lúc gặp những người ăn xin ở ngoài đường, thấy nhiều người ra vẻ tội thật tội, xin tiền vì một lý do nào đó, nhượng sau đó ngộ nhận ra mình bị lừa. Không dễ chịu tí nào, dẫn đến khi gặp những tình huống tương tự thì không muốn cho nữa nhưng trong lòng lại cứ trăn trở không biết người ta có thật sự cần hay không. Cái này có phải lúc phải dùng đến "lòng tốt" và "thông minh" giúp đỡ không nhỉ
@duy: nhưng cái cơn sốc khi mình bị lừa thì cứ cảm giác mình như con "lừa". ^__^ rất không dễ chịu 1 xíu xiu nào
|