1 chút thật lòng
Chẳng khóc được , chẳng cười được , ngồi 1 mình mà chẳng giám tắt điện , sợ cái bóng tối quá , bởi nếu ở trong bóng tối 1 mình có lẽ sẽ khóc , khóc cho đến khi hết mệt thì thôi nhưng lại không khóc được , bản thân thấy mệt mỏi lắm nhưng không ngủ được , không thể đứng dậy bước tiếp được nữa , làm sao đây , gục ngã ư không được không được để cho ai nhìn thấy mình trong lúc này điện thoại hết pin nhưng không muốn sạc liên lạc với ai , làm gì nữa chứ , liên lạc hay không cũng chỉ như vậy mà thôi , hum nay đã bỏ 1 buổi tập huấn chắc sẽ bị kỉ luật nhưng kệ lên đó với tâm trạng này sẽ làm cho mọi người buồn hơn nhưng thôi hình như là mình đang chạy trốn cái gì đó , cố gắng nào , hãy nói mình không sao hết
Lại viết lung tung rùi , xin lỗi mọi người nhé , đây là nơi duy nhất hachip có thể viết được mây dòng như vậy , lộn xộn lắm thì phải
|