chút tình lễ hội
Anh muộn màng đến xứ lạnh tìm em
Chao chát từ triền đồi nghiêng gió Em tròn như ngực đất ngọt ngào Em ấm đến tận cùng môi lạ Ôi búp trà cao nguyên Vị đắng biết hóa mình làm ngọt Trên môi hôn trời đất muộn màng Hoang dã như bờm ngựa hoang Em biết chứ Người ta có thể say trà Như anh say em Cô bé chơi trò ú tim trong lễ hội Anh tình nguyện uống trà suốt đêm Mặc chúng bạn hành hạ cây đàn Anh sẽ làm thơ khi không em bên cạnh Và rót cho em khi chỉ một mình Chẳng ai gọi bỗng cứ ơi một tiếng Ngoảnh lại buồn chẳng thấy em đâu Chỉ thấy tách trà cô đơn khung cửa Hương thơm bay quyện mây trắng ngang đầu Tìm thấy em rồi... rồi không thấy Hóa ra là mình đã ở trong nhau. HUỲNH DŨNG NHÂN_vietbao.vn |
bài này đọc thấy hay thật đấy,
|
chị đúng là có tâm hồn thi sĩ thật.lúc nào cũng thấy thơ.
|
à được cái chị thích đọc thơ đặc biệt là thơ tình
hi hi |
Múi giờ GMT. Hiện tại là 08:56 AM |