Deprecated: Assigning the return value of new by reference is deprecated in /home/muathoig/public_html/diendan/printthread.php on line 119
RA LÀ VẬY ^_^ KNOW HOW! - Người Bán Nỗi Buồn!!!
RA LÀ VẬY ^_^ KNOW HOW!

RA LÀ VẬY ^_^ KNOW HOW! (http://muathoigian.vn/diendan/index.php)
-   Giao lưu - Tán gẫu (http://muathoigian.vn/diendan/forumdisplay.php?f=49)
-   -   Người Bán Nỗi Buồn!!! (http://muathoigian.vn/diendan/showthread.php?t=13050)

phonglinhtim 03-18-2010 01:45 PM

Người Bán Nỗi Buồn!!!
 
Bán cho anh nỗi buồn đi cô gái
Thấy cô buồn-anh mua giúp- giá bao nhiêu???
Tôi ngỡ ngàng nhìn người khách cuối chiều
Anh chờ chút để tôi cân cái đã

Tôi ái ngại, bởi nỗi buồn nặng quá
Bán thế nào được khi vô giá hở anh???
Khách nài nỉ "Khó dễ chi, xin em hãy bán nhanh,
Mẹ anh vừa mất... nên anh đây buồn lắm."

Tôi cúi mặt, ôm nỗi buồn gậm nhấm
Quá mủi lòng, thôi chẳng bán cho không
Khách ngạc nhiên, rồi tỏ ý phật lòng
Cảm ơn em, tôi không cần bố thí

Khách bỏ đi tưởng nhầm tôi cố ý
Tôi vô tâm cũng lặng lẽ quay đi
Mấy năm liền nỗi buồn vẫn nằm ì
Chẳng người mua nên tôi đâu màng bán

Tôi u hoài mang niềm đau ai oán
Ngõ hồn mình chờ đợi bóng ai sang
Anh giờ này có nhớ kẻ bên đàng
Nỗi buồn tôi chợt nhiên thèm giải thích

Tháng tư về cho cơn mưa rả rích
Tôi cuộn mình trong cổ tích ngủ yên
Bỗng người lạ từ đâu tới hàn huyên
Thầm mong tôi bán nỗi buồn ngày trước

Người ấy bảo không thể nào quên được
Nỗi buồn mà cô gái muốn biếu cho
Tôi nghẹn ngào xin anh hãy đắn đo,
Cái vô giá anh làm sao mua nổi

Khách tươi cười :em đừng vội từ chối
Cầm tay tôi người nâng chiếc nhẫn xinh
Mua nỗi buồn bằng tất cả chân thành
Giá phải trả là cuộc đời anh. Em ạ!

Tôi rưng lệ lòng tưng bừng rộn rã
Nỗi buồn bao năm tự hóa bướm bay đi
Sự thật đây rồi chẳng phải mơ gì
Tôi mềm nhũn trong tay anh hạnh phúc

anna 03-18-2010 04:27 PM

Oh,thấy dễ thương ghê!!^^

phonglinhtim 03-18-2010 09:45 PM

Tình đắng!!!

Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hư hao

Có cuộc đời nào chẳng xuống thấp lên cao

Có đôi môi nào chưa rung lên vì tiếng nấc

Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc

Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi

Và từng chiều em cảm thấy đơn côi

Hãy về đây tựa vai anh mà khóc

Kể cho anh nghe chuyện đời gai góc

Sớt bớt cho anh cảm giác xót xa ...

Suốt đời anh chỉ là một sân ga

Đón nhận buồn vui con tàu em chở đến

Và khi nào sầu nặng dáng em gầy

Hãy về đây tựa vai anh mà khóc

Kể cho anh nghe người đời lừa lọc

Chia sớt cho anh cảm giác bị dối gian

Anh sẽ vỗ về dù mất cả trần gian ...

Em luôn có bờ vai anh để khóc

Em không bao giờ lẻ loi cô độc

Em không bao giờ thiếu vắng một vòng tay

Em không bao giờ thiếu vắng một bờ vai

Khóc đi em tựa vai anh mà khóc

Nhưng rồi khi anh đau khổ. ..

Em có là người chia sẻ với anh ???...................

(st)

kinhcan88 03-19-2010 03:23 PM

Phút bâng quơ,

mắt xa xăm cùng nỗi nhớ sâu thẳm...

Đâu đấy,

những giọt nắng...

nhẹ len lõi giữa đầu ngọn cỏ

Nắng...

ấm áp và thật nhẹ nhàng,

cho lòng ai khắc khoải...




Nắng của ngày xưa...

Thơm ngát mùi hoa sữa,

mùi của những ước mơ

của những trưa hè rong ruổi

Ngày hôm nay...

thoảng trong tôi,

có mùi nắng cháy dịu dàng

của những nỗi nhớ nhung...

Trời buồn mang nỗi niềm vắt vẻo trên đầu ngọn gió
Gió thổi thành cơn
Nhưng nỗi buồn không chảy thành dòng
Cứ nhỏ giọt…
Nhỏ giọt…
Rơi vào tim tôi...

phonglinhtim 03-19-2010 04:36 PM

CÁCH BIỆT

Em nói em buồn anh cũng chẳng hiểu đâu
Vì anh nào thấy mắt em nét quầng xanh thẫm
Nào thấy môi em run lên, nước mắt rơi mặn ấm
Không chạm được vào tay em lạnh toát nỗi lo sầu

Buồn hay vui mình cũng chẳng cùng nhau
Cứ bảo lòng gần sợ chi cách biệt
Cứ bảo nghĩ đến nhau chẳng cần nói hết
Sống trên đời cần quá ít phải không anh?

Ảo ảnh chập chờn yêu nhớ mong manh
Lòng khô kiệt như một hoang mạc cát
Có ngàn cơn mưa dội vào cũng không hết khát
Đến xương rồng cũng chẳng mọc được lên

Những ngày có anh thành nỗi nhớ dịu êm
Êm dịu quá càng làm em đau xót
Giá có thể xóa đi một đôi phần ký ức
Giá có thể khóc cười mà chẳng biết vì sao!

Em nói em buồn anh cũng chẳng hiểu đâu
Cũng như cuộc sống của anh ngọt lành hay cay đắng
Thì bên em chỉ là vắng lặng
Không nghe thấy điều gì –
Em câm điếc với lòng em!

Thơ Thụy Anh

nhanvatso1 03-19-2010 09:04 PM

Thành 2pid thơ ùi hihi có điều mình hok có bài nào đễ góp cả đâu

phonglinhtim 03-19-2010 10:21 PM

Cho gió cuốn đi

Tôi hờ hững đóng gói một nỗi buồn
Gửi đi và biến thành kẻ khác
Để anh – gã đàn ông mang trái tim phờ phạc
Đứng lại ven đường

Nếu như ngày chỉ có mười tám tiếng đồng hồ
Hoặc đêm, hoặc ngày ngắn lại
Loài người đi về vội vã
Người ta yêu nhau vội vã
Hẳn gì ta đã nhớ nhau?

Kỷ niệm vò lại nát nhàu
Hương tóc em không còn làm đêm anh thao thức
Tình yêu không còn bùng cháy lên trong lồng ngực
Thì thôi,
Mình chia tay

Niềm vui không thể đi vay
Nỗi buồn có cho đi cũng không ai dám nhận
Thôi ta đành để lẫn
Giữa cuộc đời cho gió cuốn đi.

Nguyễn Thanh Hà

nhanvatso1 03-20-2010 04:54 PM

Thơ lục bát thất tình nghen đọc vừa dzui vừa bùn ^^

Người ta hai mắt đã xinh
Bé đây bốn mắt càng xinh hơn nhiều
Mới nhìn, thấy đã muốn yêu
Bé ơi! Bốn mắt chắc nhiều người thương?
Anh từng trải mấy phong sương
Cũng không thoát nổi, phải vương lưới tình
Thất tình bốn mắt xinh xinh
Muốn hôn, vướng kính…bực mình ngẩn ngơ!
Quay về viết gửi câu thơ
“Bé ơi! Gỡ kính để chờ…anh hôn!”

phonglinhtim 03-20-2010 05:02 PM

Hôm nay đang có tâm trạng ....,post bài nì để giải tỏa nỗi lòng :D

Người dưng

Em tập nhìn anh… như một người dưng
Tập nhìn Anh như một người xa lạ
Trái tim em một lần lầm lỡ…
Tập làm người kiêu hãnh… phải không Anh?

Em tập làm quen với những sáng đợi chờ
Không điện thoại, không một dòng tin nhắn
Tập thả hồn vào câu thơ lận đận
Biết người dưng có chờ đợi người dưng?

Tập nhìn đời bằng con mắt rưng rưng
Dấu kín mãi tình yêu thời nông nỗi…
Gởi theo gió theo dòng sông vẫn chảy
Để đôi bờ dào dạt lúa non thôi…

Em tập làm người lớn… tập đơn côi
Tập uống ly cà phê đắng và thẫn thờ xa vắng
Tập quên mạng, quên anh – quên ảo ảnh
Quên thắt lòng hai tiếng gọi Người Dưng!

(Sưu tầm)


anna 03-20-2010 10:25 PM

oh,giống hội tao đàn nhỉ???


Múi giờ GMT. Hiện tại là 04:53 AM