Đếm thời gian...
Đếm thời gian
Ngày thảng thốt khép mình Giọt nắng cuối lịm dần nơi góc phố Gió thả mình dài như hơi thở Anh đếm bước mình trên lối không em. Sao đính cườm lên khoảng trời đêm Lung linh mắt ai dỗi hờn thủa trước Ngồi đếm sao, đếm những gì mất - được Chênh chao là buồn! Không có khoảng riêng nào để chứa nỗi cô đơn Đành gửi cho em dấu yêu bằng con chữ Anh không mong chờ câu tha thứ Tụi mình có lỗi gì đâu... Nếu có ngày gặp lại mai sau Đừng em nhé, đừng hững hờ ánh mắt Hãy cho anh một vòng ôm thật chặt Mình sẽ bắt đầu như thủa... mới yêu nhau. |
Rồi vết thương về anh cũng sẽ lành!
Rồi kỉ nịêm, sẽ ngủ yên! Rồi khoảng trống, cũng được lấp đầy! Mong anh bình an hạnh phúc!... Thế thôi, anh nhé! Những dòng cuối cùng Em viết Dành cho anh Em biết Em vẫn mãi là em Vẫn kiêu kì đỏng đảnh, Vẫn mang chút khờ dại của trẻ con, Nên em để mất anh! Em trẻ con. Em rắc rối ! Em ngốc nghếch. Em ích kỷ ! Em yếu đuối. Em kém cỏi ! Em trở về với đúng nghĩa trái tim em, Bình lặng và chai lì đến trơ trẽn! Ừ, thì thôi Kỉ niệm về anh đã ngủ yên trong tim em rồi đấy! Thật vui...hạnh phúc...anh nhá.... Lần cuối cùng em gọi tên anh Ngốc ạ.... |
Buổi chiều lang thang cùng chữ
Mới hay đời vẫn còn thơ Đưa tay đón từng sợi nắng Mới hay ngày đã xa mờ Người về từ trong huyền thoại Cho ta một chút mơ hoang Quảnh nhìn một thời quá khứ Mới hay tình đã chia đàng... |
Em buồn em khóc người ơi
Sao em hạnh phúc khi đời vắng anh Khóc than thở với cao xanh Duyên tình hai đứa mong manh sao trời? Em nào muốn khóc người ơi Nhưng khi nghĩ đến lệ rơi não nề Anh ơi xin hãy quay về Để em thôi khóc để đời thêm xanh. |
Ước có bao đêm trắng
Được đem bán hết cho đời Đổi về cho tôi vạt nắng Ấm lòng đêm - một chút thôi...! |
Tặng người viễn khách khúc ca
Hòa cùng nhịp đập vắt xa núi buồn Nay thời gió lũ trào tuôn Nên chưa trông rõ sẻ suôn lan tràn! Hồn thơ đâu đó lan man Nay xin hóa kiếp xé tan nát lòng! |
Múi giờ GMT. Hiện tại là 08:46 AM |