Deprecated: Assigning the return value of new by reference is deprecated in /home/muathoig/public_html/diendan/printthread.php on line 119
RA LÀ VẬY ^_^ KNOW HOW! - Tôi yêu..........
RA LÀ VẬY ^_^ KNOW HOW!

RA LÀ VẬY ^_^ KNOW HOW! (http://muathoigian.vn/diendan/index.php)
-   Giao lưu - Tán gẫu (http://muathoigian.vn/diendan/forumdisplay.php?f=49)
-   -   Tôi yêu.......... (http://muathoigian.vn/diendan/showthread.php?t=6618)

duyniceboy 12-26-2009 05:11 PM

Tôi yêu..........
 
Tôi tập yêu cuộc sống lại từ đầu, không phải theo một cách mới, mà yêu theo một lối cũ như trước. Khi tôi nhận ra những thói quen tốt đẹp đang dần rời xa mình, tôi hoảng hốt…

Tập lại một thói quen cũ không phải là một điều khó khăn.


Tôi yêu những buổi sớm mặt trời chưa nhô cao, khi những ánh nắng đầu tiên chưa kịp soi vào mặt người, không gian đầy màu xám. Bầu không khí theo những khoảng thời gian, có khi lạnh nhè nhè, có khi lạnh buốt nhưng đều mang lại cảm giác nhẹ nhàng, phơi phới. Một buổi sớm đẹp.

Tôi yêu những ngày gió lộng, những lo toan, những muộn phiền, những nghĩ suy… dường như trôi theo hướng gió. Dễ chịu lạ.

Tôi yêu tất cả những cành cây, ngọn cỏ, đóa hoa… trên đường về nhà. Mỗi ngày chúng lại khác đi, xinh đẹp hơn, mới lạ hơn và thu hút hơn. Tôi thích chầm chậm đi về nhà trên đoạn đường dài để có thể nhìn hết những thứ xinh đẹp xung quanh mình, để biết rằng mình thật hạnh phúc.

Tôi yêu góc quán tôi hay ngồi một mình, chậm chạp gặm nhấm sự cô đơn, chậm chạp quan sát sự sống trước mắt mình, và chậm chạp suy nghĩ.

Tôi yêu bờ biển của tôi. Lạ. Tình yêu ấy ngày một dầy thêm. Có lẽ biển đã cất giữ quá nhiều những kỷ niệm và những ưu tư của tôi. Những mối dây tình cảm của tôi đều hướng về biển: những mối tình, những lần cô đơn, bạn bè,… Làm sao tôi diễn tả cho hết cảm xúc của mình mỗi lần ngồi ngắm biển hay những lần tôi thả bộ trên dãi cát quyện chặt phù sa. Làm sao mà tôi biết tôi lại yêu biển nhiều đến thế…

Tôi yêu những lần nhói đau. Những lần tôi khóc nức nở vì vấp ngã. Và tôi biết mình hãy còn bé nhỏ lắm, phải cố gắng nhiều hơn nữa, tôi ơi!

Tôi yêu những bài thơ tôi viết, dẫu không hay nhưng làm tôi thỏa ý thích xếp vần và giãi bày cảm xúc. Tôi thích đọc thơ và dễ xúc động trước thơ, dù sự thực tôi học văn không giỏi lắm.



Sẽ không bao giờ kể được hết những điều mà mình yêu, vì cuộc sống có quá nhiều thứ khiến mình phải lưu tâm và lưu luyến. Khi mình còn yêu, nghĩa là mình không hời hợt, không vô tâm và không nhàn nhạt. Tôi tin như thế.

Nói ra những điều mình yêu, để biết sống thú vị như thế nào.

xitrum.net

duyniceboy 12-26-2009 05:14 PM

Tôi yêu tháng Mười Hai với những ngày cuối năm trời Sài Gòn se se lạnh từ những ngày đi lang thang ngoài đường vào những buổi tối và ngắm nhìn những khoảnh khắc cuối cùng trước lúc giao mùa.

Tôi yêu những rạng sáng ngày thứ Tư, thứ Năm, và những tối thứ Bảy và Chúa Nhật

Tôi yêu những con đường mà tôi đi qua mỗi ngày, bởi sự thân quen của chúng.

Tôi yêu màu xanh. Đơn giản chỉ vì nó là màu xanh.

Tôi yêu biển từ những cái nhìn, từ những hơi nồng mặn.

Tôi yêu bầu trời với những gam màu vằn vện.

Tôi yêu những đêm trời chỉ có vài ngôi sao, tôi ngước mắt nhìn và thấy trăng… lơ lửng.

Tôi yêu mưa từ những giọt âm thanh.

Tôi yêu nắng, vì Sài Gòn của tôi ở đấy.

Tôi yêu hoa, vì nhận ra Đà Lạt với một chút hương gió xa xôi.

Tôi yêu những cuốn sách trong những khuya nằm trong phòng yên lặng.

Tôi yêu những bản nhạc êm ru tôi vào giấc ngủ, những bản nhạc mà tôi không hiểu được nhiều.

Tôi yêu café, cho tôi vị đắng nơi đầu lưỡi vào những lúc thời gian không trôi.

Tôi yêu những món ăn Mẹ tôi nấu, với những hương vị đi qua tuổi thơ tôi.

Tôi yêu cái tôi, từ những ngày tôi còn nông nổi.

Tôi yêu khát vọng, vì tôi muốn mình thành công.

Tôi yêu niềm tin vì tôi sợ mình chán nản.

Tôi yêu ước mơ vì những hành trình đang chờ tôi phía trước.

Tôi yêu những gì mà tôi ghét, vì như thế tôi mới nhận ra giá trị những gì mà tôi đang… yêu.

Tôi yêu nụ cười…

Tôi yêu ánh mắt…

Tôi yêu những bàn tay…



Tôi yêu nhiều, và tôi yêu tôi. Tôi sẽ chọn tôi mà yêu, để làm điểm tựa cho tình yêu của mình với những điều khác.

xitrum.net

duyniceboy 12-26-2009 05:23 PM

Hãy sống lạc quan,sống trọn vẹn,sống hết mình.vì quá khứ đã là ngày hôm qua không thay đổi được,tương lai sẽ được bắt đầu từ hiện tại.Và hiện tại chính là hôm nay là ngay bây giờ khi các bạn đọc tôi yêu.Hãy bắt đầu liệt kê ra những gì bắt đầu từ tôi yêu....
Hạnh phúc không phải là những gì quá xa vời.Hạnh phúc không phải là cái đích cuối con đường mà chính trên những chặn đường bạn đi.
Nhìn những điều giản dị nhất mà bạn cảm thấy vui thì lúc đó bạn thật sự yêu cuộc sống của mình. Hãy luôn nở nụ cười các bạn nhé....

nhanvatso1 12-26-2009 07:10 PM

Sau 1 thời gian thất tình cuối cùng cũng yêu đơi72 lại rồi à ^^

thang 01-26-2010 06:34 PM

Lâu lâu đọc lại thấy có những bài có cái chất hăng hái, trẻ trung...của ai đấy nhỉ? :D

anna 01-26-2010 07:41 PM

Hay...Đọc là biết người này có đạo.!^^

duyniceboy 01-26-2010 08:29 PM

Dạ @@
2 cái trên em mượn.Cái dưới em tự ghi.


duyniceboy 01-26-2010 08:35 PM

Và tôi cũng yêu em
Đức Huy

Tôi yêu xem một cuốn truyện hay
Tiếng chim hót đầu gành
Và yêu biển vắng
Tôi yêu ly càfé buổi sáng
Con đường ngập lá vàng

Tôi yêu hương vị Tết ngày xưa
Mái tranh với hàng dừa
Và yêu trẻ thơ
Buổi cơm canh cà và điếu thuốc
Giấc ngủ không mộng mị
Và tôi cũng yêu em (3 lần)
Yêu em rộn ràng, yêu em nồng nàn...

Tôi yêu đi bộ dưới hàng cây
Đấu vui với bạn bè
Và ly rượu ngon
Tôi yêu trong nhà nhiều cây lá
Tôi yêu những người già

Tôi yêu những gì đến tự nhiên
Những câu nói thành thật
Và yêu ngày nắng
Tôi yêu mặc Jean và áo Trắng
Yêu trăng sáng ngày Rằm
Và tôi cũng yêu em (3 lần)
Yêu em rộn ràng, yêu em nồng nàn
Yêu em chứa chan


http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Va-Toi-Cung-Yeu-Em-Le-Hieu.IWZCACWO.html

duyniceboy 01-27-2010 10:55 AM

Đôi khi tình yêu cũng thật bình dị nhỉ.Tại sao cứ phải có này có nọ thì mới gọi là hạnh phúc chứ ^^

bichhieu 01-27-2010 11:06 AM

vừa đọc xong topic "mục đích và thủ đoạn" của meomuop thấy cuộc đời một màu "đen"--->> chán sống.

Chuyển wa topic này lại thấy cuộc đời "màu xanh" pha một chút "hồng". Một chút chuyển động nhẹ cũng làm cho "tôi yêu...", một tình yêu giản dị, nhẹ nhàng và tinh tế ----> yêu đời.

Có phải cuộc đời là bản nhạc. Trong bản nhạc có nốt trầm, nốt bổng, nốt thanh cao, nốt thủ đoạn.........nhưng lại hoà làm một cái gì trung tính để ta vẫn có thể thở được sau khi trải qua các nốt đó.






Múi giờ GMT. Hiện tại là 10:13 PM