Deprecated: Assigning the return value of new by reference is deprecated in /home/muathoig/public_html/diendan/printthread.php on line 119
RA LÀ VẬY ^_^ KNOW HOW! - Cảm ơn những lần vấp ngã
RA LÀ VẬY ^_^ KNOW HOW!

RA LÀ VẬY ^_^ KNOW HOW! (http://muathoigian.vn/diendan/index.php)
-   Sức khoẻ và thành công (http://muathoigian.vn/diendan/forumdisplay.php?f=35)
-   -   Cảm ơn những lần vấp ngã (http://muathoigian.vn/diendan/showthread.php?t=491)

Mit_Tay 08-22-2009 09:50 AM

Cảm ơn những lần vấp ngã
 
Hôm qua, bị ngã, ngã rất đau, muốn khóc lắm, nhưng không dám khóc.

Và cũng không thể khóc, vì cảm giác đau đã trôi qua rất nhanh, nhường chỗ cho cảm giác xấu hổ.

Tất cả mọi người nhìn vào, hình như đâu đó có tiếng ai đó chê bai "Lớn thế rồi mà đi đứng còn ngã", đâu đó có cái nhếch môi cười, và đâu đó có cả tiếng xuýt xoa.

Tự dưng ước mình chỉ là một đứa trẻ, là trẻ con thì được ngã, ngã thoải mái, khóc thoải mái. Tiếc là đã lớn rồi, lớn thì không được ngã.

Tự dưng lại nhớ đến những lần trông thấy người khác ngã, dù chưa từng nhếch môi cười, chưa từng lầm bầm "Lớn thế rồi mà đi đứng còn ngã", chỉ xuýt xoa thôi, nhưng đúng là chưa bao giờ hiểu cảm giác: bị ngã là như thế nào.

Vừa đau, vừa tức, vừa xấu hổ, tất cả như là một cốc sữa chua đánh đá, có cho thêm thạch, cafe, mà người đang quấy là tạo hoá.

Nếu... ngã ở một nơi vắng người qua lại: chắc chỉ đau thôi, rồi đứng dậy, đau quá có thể chảy một giọt nước mắt, chả sao...

Nếu... ngã vào một hôm trời mưa, mọi người đều vội vã chạy trốn mưa, mọi người đều nghĩ: đường trơn ấy mà!

Nếu... ngã vào buổi đêm: có thể mọi người sẽ nghĩ: say ấy mà!

Sẽ chẳng bao giờ biết được từng kia con người đang nhìn mình kia sẽ nghĩ thế nào về cú ngã của mình, tất cả cái cảm giác xấu hổ là do chính những tưởng tượng của mình về suy nghĩ của người khác mà thôi.

Thế mà đã biết bao lần, nhìn thấy người khác ngã, hay người khác bị công an giao thông giữ xe. Đi ngang qua để lại những tiếc xuýt xoa, cứ nghĩ là có thể khiến người ta sẽ cảm nhận được một phần chia sẻ của mình...

Đã biết bao lần, người quen, người thân bị ngã hay bị giữ xe, cũng xuýt xoa, cũng an ủi, và "Không sao đâu"! Thực sự là lúc đó, cũng thương người lắm, xuýt xoa, chia sẻ là thật, toàn từ trái tim cả đấy, những câu "Không sao đâu" nói ra mong người ta nghe sẽ được động viên chút ít.

hế mà giờ đây bị ngã, lại nghe, lại cảm thấy từ những người đi đường đang nhìn mình ngã nhiều hơn thế, dù ai cũng mang một bộ mặt đầy cảm thông (giống mặt mình khi thấy người khác ngã), nhưng lại thấy trong đó có cả: "Lớn thế rồi mà đi đứng còn ngã", cả những cái nhếch môi, cả những tiếng xuýt xoa.

Và rồi cảm giác xấu hổ đến từ những cảm nhận mơ hồ đó, tại sao không thể nghĩ như khi mình nhìn người khác ngã: xuýt xoa, "khổ thân thế", "không sao đâu" để có thể suy nghĩ nhẹ nhàng hơn, đứng dậy ngay và đi tiếp ...

Có lẽ con người luôn có đủ sức mạnh để chịu đựng nỗi đau của người khác!

Biết bao nhiêu lần từng khuyên người khác "Có thể ngã 7 lần, nhưng hãy đứng dậy 8 lần", "Sau cơn mưa trời lại sáng", "The sun also rise"! Đã bao lần cảm thấy thương hại người khác, khi thấy họ quá đau lòng trước những nỗi đau mà họ phải chịu, cứ thầm nghĩ: Làm gì đến nỗi thế!

Biết bao lần, cổ vũ, động viên, tìm đường, tìm lối cho một ai đó bước đi, cứ nghĩ đơn giản là mọi chuyện rồi sẽ qua!

Ừ, thì ra đó là nỗi đau của người khác!

Thì ra đã quá nhiều lần vô tâm!

Zen93 08-22-2009 08:32 PM

chị Thúy hả ? :-?

a 08-24-2009 02:24 PM

Đã bao lần mình vô tình bước qua 1 người gặp nạn chỉ vì vội vàng, vì phải đến cty đúng giờ, vì bận việc này hay việc khác.
Sớm nay đi làm thấy 2 mẹ con nhà kia bị 1 thanh niên tông vào xe, chưa biết ai sai ai đúng. Muốn dừng lại hỏi han nhưng lại sợ mình làm tắc đường, lại thấy có mấy người đỡ 2 mẹ con dậy rồi. Thế là mình vù đi. Trong lòng thấy áy náy quá.
Nhớ cách đây 10 năm, mình bị ngã xe, gẫy tay, có 2 cô gái giúp đưa mình về nhà, chỉ kịp cảm ơn thôi.
Muốn làm người tốt mà chưa làm đến nơi đến chốn, tự thấy ngượng với bản thân quá.

luomlat_goo 08-24-2009 06:16 PM

Đúng là phải cảm ơn Ông trời cho con người khả năng ngã rồi lại đứng dậy được.

Chứ như con rùa đó, ngã thế nào mà chổng 4 chân lên trời thì làm sao đứng dậy đi tiếp cho nổi! Thật sự là nghĩ mà thương chú rùa bị ngã.

girlvampire 08-31-2009 05:16 PM

Sự thật là khi mình bị ngã mình mới hiểu được cảm giác xấu hổ , ngại ngùng của người bị ngã . Tại sao ngay lúc người ta bị ngã , mình lại không đặt mình vào vị trí của người ta để mà cảm nhận nhỉ . Nếu làm được như thế thì chắc đã không có 2 từ " hối hận "

luomlat_goo 09-04-2009 04:13 PM

Môn phái Judo của Nhật trước khi dạy cách tấn công, bao giờ cũng dạy cách ngã trước, gọi là "ukemi"!

Nếu bạn để ý, trong Judo khi ngã bao giờ tuyển thủ cũng nghiêng người để cho vai, lưng tiếp đất chứ không để cho đầu, chân, tay là những nơi nguy hiểm gây trấn thương hoặc gãy xương!

Trong cuộc sống, công việc cũng vậy, luôn tính đến khả năng để nếu có ngã thì ít bị đau nhất và vẫn có thể nhanh chóng đứng lên đi tiêp được và "siêu" hơn chút nữa là bạn có thể rèn rũa được khả năng quan sát, biết ai đó có thể sắp ngã để còn nhắc nhở hoặc đưa tay ra đỡ nữa thì tốt quá...

PS. Nếu có chỗ êm êm thì kể ra ngã lên ngã xuống cũng được nhỉ :)


Múi giờ GMT. Hiện tại là 03:15 PM