Không còn ai
Đường về ôi quá dài những đêm xa người Chén rượu cay một đời tôi uống hoài Trả lại từng tin vui cho nhân gian chờ đợi ... Thôi về đi Đường trần đâu có gì tóc xanh mấy mùa |
" Có loài hoa ngủ quên
Bỗng giật mình tỉnh dậy Có người khách ngủ quên Trên ngọn đồi hoang dại Người chủ đã ngủ quên Trong chính ngôi nhà mình Có chàng trai bỗng dậy Từ trong thế giới riêng...? |
Đếm.
.......... .......... |
Ngày thứ 9 nơi đất khách quê người. Không bia rượu, thuốc lá, cafe, chỉ lang thang vài quán trà gần trường ngồi cho khuây khỏa.
Đã xong Chinese test #1 và Orientation meeting. Thứ 7, Cn, thứ 2. Thứ 3 bắt đầu chiến đấu thực sự. Trying my best! |
Nhìn ảnh thì chưa thể biết được "đất khách quê người" là đâu Long ơi :)
|
Nhìn anh 7r siêng học quá àh, nhìn anh thế này em phải cố gắng học rồi. Hee. Sang đó chưa quen ai chắc anh 7r buồn lắm nhỉ, răm bữa nửa tháng quen rồi thì ...
|
Trích:
Tấm ảnh này em vừa chụp cách đây vài hôm trước ký túc xá trường. :) Cũng chưa có gì hơn để thể hiện chuyện "đất khách quê người" ngoài mấy tấm ảnh cả. |
Mưa... thường buồn và hôm nay cũng thế. Trung thu vui mà vẫn ẩn chứa một nỗi buồn!
|
Từng tuổi xuân đã già một ngày kia đến bờ Đời người như gió qua 10 sáng, 17/09/2011. Đón ngày mới bằng một chút cảm xúc lạ. Vẫn là một bình minh muộn thường lệ, vẫn là cuộc sống nhẹ nhàng thường nhật, bỗng nhiên thấy ngột ngạt, thấy cuộc đời con người quá ngắn ngủi, thấy thời gian trôi qua nhanh quá, cuốn theo tất cả mọi thứ... Mơ hồ, vô định. Cái cảm giác y hệt lúc chia ly, cho những chuyến đi dài và cả những chuyến đi xa... mãi mãi. Khóc. |
Sắp mùa đông rồi! Cái cảm giác lạnh, lạnh và lạnh!
|
Múi giờ GMT. Hiện tại là 08:14 AM |