dohuong
01-14-2010, 09:22 PM
Cô bé 8 tuổi Yaoyao ở Bắc Kinh, Trung Quốc, vừa trở thành sự kiện gây xôn xao, khi thổ lộ điều ước đầu năm mới của mình là muốn cha ốm suốt đời.
Ngày 5/1, cô giáo chủ nhiệm Hu, ở trường tiểu học Binjiang, quận Shapingba, thành phố Bắc Kinh xem lại bài tập được giao của các học sinh lớp hai của mình. Bài tập yêu cầu các em viết về ước mơ đầu năm mới.
Trên các tờ giấy, cô lần lượt đọc thấy "Ước mơ lớn nhất của em là đạt điểm tuyệt đối trong kỳ thi cuối năm. Nếu được, mẹ em sẽ cho em ra biển trong kỳ Lễ hội Mùa xuân", "Em ước có thể nhảy múa trước toàn trường trong Tết Thiếu nhi"...
Rất nhiều điều ước khác nhau. Nhưng cô Hu giật mình khi đọc đến bài của Yaoyao. Trên tờ giấy, có bức tranh bàn tay to lớn của người cha nắm lấy bàn tay bé nhỏ của một cô bé, và bên cạnh đó là dòng chữ "Em ước trong năm mới là cha em sẽ ốm suốt đời".
Yaoyao, có phải em đã viết sai điều ước của mình? Đó có phải là ước mong trong năm mới của em không?", cô giáo Hu bối rối, nhưng Yaoyao gật đầu xác nhận.
Theo CCTV, cô giáo lập tức mở cuộc điều tra, bằng cách gọi điện đến gia đình hỏi thăm em có bị cha lạm dụng, bị đánh đập hay đối xử tồi tệ. Mẹ của cô bé, khi biết được điều ước của con mình, đã ngay lập tức đến trường cùng cô giáo.
Trước mặt hai người, Yaoyao cho biết: "Con chỉ muốn bố ốm vì bố quá bận đến nỗi không thể ở bên con, trừ lúc bố bị ốm".
Cha của em, Liu Qiang (tên giả) là giám đốc chi nhánh ở Trùng Khánh của một công ty lớn. Công việc khiến ông bận rộn quanh năm suốt tháng, và tham gia vào các hoạt động xã hội hầu như mỗi ngày. Khi ông trở về nhà lúc 1 hoặc 2 giờ sáng đã được xem là sớm. Do vậy hai cha con hầu như không mấy khi thấy mặt nhau.
Một tháng trước, ông bố hứa với con gái nếu cô bé được 100 điểm trong kỳ thi, ông sẽ chiêu đãi món gà rán Kentucky. Và ngày 21/12/2009, cô bé mang bài tập có số điểm 100 trở về nhà, ông bố vẫn không về. Trước khi đi ngủ, Yaoyao đếm ngón tay của mình một cách buồn bã và nói với mẹ: "Bố không còn yêu con nữa. Con đã không nhìn thấy bố 10 ngày rồi".
Trong dịp Giáng sinh, ông Liu ngập trong các cuộc gặp gỡ và uống quá nhiều đến mức xuất huyết dạ dày và phải nhập viện. Vài ngày sau đó, ông được nghỉ ngơi tại nhà. Trong những ngày đó, Liu ăn tối cùng con gái, giúp cô bé làm bài tập về nhà và sai bảo con. Đôi khi, Liu còn đưa con gái đến siêu thị gần nhà để mua snack. Trong những ngày đó, cô bé Yaoyao hạnh phúc như con chim non, hát suốt ngày.
Nhưng khi ông bố hồi phục sức khỏe, cũng là chấm hết cho chuỗi ngày hạnh phúc. Liu một lần nữa lại đi công tác triền miên.
Khi biết được điều ước của con gái mình, ông bố đã lặng người đi, không nói được trong một lúc lâu. "Tôi cũng muốn dành nhiều thời gian hơn cho con gái, nhưng tôi không có lựa chọn nào khác. Tôi đã thất bại trong trách nhiệm làm cha của mình. Điều ước của con gái khiến tôi thấy có lỗi. Tôi cảm thấy có lỗi rằng tôi không thể hứa hẹn mình sẽ làm tốt hơn trong tương lai", Liu nói.
Ngày 5/1, cô giáo chủ nhiệm Hu, ở trường tiểu học Binjiang, quận Shapingba, thành phố Bắc Kinh xem lại bài tập được giao của các học sinh lớp hai của mình. Bài tập yêu cầu các em viết về ước mơ đầu năm mới.
Trên các tờ giấy, cô lần lượt đọc thấy "Ước mơ lớn nhất của em là đạt điểm tuyệt đối trong kỳ thi cuối năm. Nếu được, mẹ em sẽ cho em ra biển trong kỳ Lễ hội Mùa xuân", "Em ước có thể nhảy múa trước toàn trường trong Tết Thiếu nhi"...
Rất nhiều điều ước khác nhau. Nhưng cô Hu giật mình khi đọc đến bài của Yaoyao. Trên tờ giấy, có bức tranh bàn tay to lớn của người cha nắm lấy bàn tay bé nhỏ của một cô bé, và bên cạnh đó là dòng chữ "Em ước trong năm mới là cha em sẽ ốm suốt đời".
Yaoyao, có phải em đã viết sai điều ước của mình? Đó có phải là ước mong trong năm mới của em không?", cô giáo Hu bối rối, nhưng Yaoyao gật đầu xác nhận.
Theo CCTV, cô giáo lập tức mở cuộc điều tra, bằng cách gọi điện đến gia đình hỏi thăm em có bị cha lạm dụng, bị đánh đập hay đối xử tồi tệ. Mẹ của cô bé, khi biết được điều ước của con mình, đã ngay lập tức đến trường cùng cô giáo.
Trước mặt hai người, Yaoyao cho biết: "Con chỉ muốn bố ốm vì bố quá bận đến nỗi không thể ở bên con, trừ lúc bố bị ốm".
Cha của em, Liu Qiang (tên giả) là giám đốc chi nhánh ở Trùng Khánh của một công ty lớn. Công việc khiến ông bận rộn quanh năm suốt tháng, và tham gia vào các hoạt động xã hội hầu như mỗi ngày. Khi ông trở về nhà lúc 1 hoặc 2 giờ sáng đã được xem là sớm. Do vậy hai cha con hầu như không mấy khi thấy mặt nhau.
Một tháng trước, ông bố hứa với con gái nếu cô bé được 100 điểm trong kỳ thi, ông sẽ chiêu đãi món gà rán Kentucky. Và ngày 21/12/2009, cô bé mang bài tập có số điểm 100 trở về nhà, ông bố vẫn không về. Trước khi đi ngủ, Yaoyao đếm ngón tay của mình một cách buồn bã và nói với mẹ: "Bố không còn yêu con nữa. Con đã không nhìn thấy bố 10 ngày rồi".
Trong dịp Giáng sinh, ông Liu ngập trong các cuộc gặp gỡ và uống quá nhiều đến mức xuất huyết dạ dày và phải nhập viện. Vài ngày sau đó, ông được nghỉ ngơi tại nhà. Trong những ngày đó, Liu ăn tối cùng con gái, giúp cô bé làm bài tập về nhà và sai bảo con. Đôi khi, Liu còn đưa con gái đến siêu thị gần nhà để mua snack. Trong những ngày đó, cô bé Yaoyao hạnh phúc như con chim non, hát suốt ngày.
Nhưng khi ông bố hồi phục sức khỏe, cũng là chấm hết cho chuỗi ngày hạnh phúc. Liu một lần nữa lại đi công tác triền miên.
Khi biết được điều ước của con gái mình, ông bố đã lặng người đi, không nói được trong một lúc lâu. "Tôi cũng muốn dành nhiều thời gian hơn cho con gái, nhưng tôi không có lựa chọn nào khác. Tôi đã thất bại trong trách nhiệm làm cha của mình. Điều ước của con gái khiến tôi thấy có lỗi. Tôi cảm thấy có lỗi rằng tôi không thể hứa hẹn mình sẽ làm tốt hơn trong tương lai", Liu nói.