bb91
01-07-2010, 11:54 AM
Sau khi đậu đại học, một số sinh viên rơi vào cảnh loay hoay tìm đích. Nguyên nhân lớn nhất chính là các bạn đã chọn sai đường để đi.
* Ván bài cược tương lai
Có khi nào bạn nhớ lại lúc xưa chọn ngành đã không vì mình yêu thích và không hoàn toàn nghiêm túc?
Bạn đã chọn ngành này vì tin rằng sẽ kiếm được thu nhập cao hay dễ dàng xin việc khi ra trường?
Vì nghe lời bạn bè bàn hay gia đình khuyên, vì cả nhà ai cũng làm giáo viên nên bạn cũng sẽ trở thành một thầy giáo?
Vì nó là ngành thời thượng, vì bây giờ ai ai cũng học thiết kế, hay ai ai cũng làm kinh doanh?
Còn là vì bạn cũng không biết mình…thích gì hay muốn gì nữa. Nó chung chung kiểu như chỉ muốn ngồi văn phòng cho mát, hay chỉ thích nổi tiếng cho sướng và thành ngôi sao?
Vì ngành này ít người thi, và dễ đậu mà chẳng biết chương trình đào tạo sẽ ra sao và sau này công việc sẽ như thế nào?
Hoặc vì bạn đã rớt nguyện vọng kia và vớt được nguyện vọng này?
Nhiều lắm, nhưng không có lý do nào mang tên vì bạn thích hay vì bạn đam mê nó?
Một sự đánh đổi và mang tính đặt cược cao cuộc sống của chính mình.
* Đem ước mơ vùi trong bóng tối
Đến lúc, bạn phân vân khi cảm thấy ngành học này có vẻ như không phải như mình mong ước, khi những bước chân của mình có vẻ như chông chênh và không thât với chính mình, cảm thấy sợ hãi khi lo không đủ sức để đi theo đến đích cuối, và thấy ước mơ hay niềm đam mê cuả mình lẽ ra nên khác đi?
Có khi nào bạn cảm thấy chán ngấy những môn học ở trường ở lớp, ngán ngẩm khi xem thời khoá biểu cuả ngày mai, không mặn mà với tất cả những kiến thức chuyên ngành và đến lớp bằng vẻ cam chịu nhất có thể.
Và khi không thể chịu đựng nổi, bạn tự giải thoát cho mình bằng cách cúp học liên miên, thay giờ đến lớp bằng thời gian la cà quán xá hay ngủ vùi ở phòng trọ?
Có khi nào từ lẽ đó, điểm số bạn tụt dốc thảm thương, khi số môn nợ nhiều và cao như núi, khi bạn không còn muốn phấn đấu mà chỉ cầu mong vừa đủ năm điểm để qua và chạy hụt hơi cho những môn thi lại?
Rồi một ngày bạn cảm thấy mình bị thu hút vào một ngành học khác, lại có vẻ như lúc này sự yêu thích và đam mê mới tìm đến bạn, và cái ý nghĩ chuyển ngành ngày một nhiều xuất hiện trong đầu làm bạn lúng túng?
* Vậy thì đi tiếp, hay dừng lại?
Đi tiếp?
Bạn vẫn đang an ủi mình là đó chỉ là suy nghĩ nhất thời, là thiếu gì người học một đằng ra làm một nẻo và tin tấm bằng không có giá trị với nghề nghiệp sau này, bạn hoàn toàn có thể làm công việc yêu thích của mình sau khi ra trường, vậy thì học làm gì cho tốn sức tốn công?
Bạn an ủi mình là kệ cố gắng, ra trường có tấm bằng này lận lưng rồi tính tiếp. Nhưng thời gian không chờ mình, và nếu như bạn cứ đến lớp với sự chán nản và học hành chểnh mảng thế này thì tấm bằng này cũng chẳng thể bảo đảm, nói gì tới cái phương án kia!
Dừng lại?
Khi bạn đã cân nhắc hoàn toàn kỹ lưỡng, khi bạn tin sự lựa chọn này không còn là sai lầm và chắc chắn là mình có đủ sức để vượt qua mọi khó khăn và chấp nhận cả những thất bại. Khi bạn biết rằng những suy nghĩ này không do bất mãn điểm số hay vì chương trình học quá nặng, không phải là bức xúc nhất thời hay nông nổi.
Không bao giờ trễ để bắt đầu một cuộc sống mới. Bạn phải suy nghĩ kỹ và tự tin quyết định cuộc sống chính mình. Chỉ bạn biết mình muốn gì mà thôi.
Đổi ngành học, nên hay không?
Bạn nghĩ gì về câu hỏi đó, hãy nói ra để được sẻ chia nhé!
(MT)
* Ván bài cược tương lai
Có khi nào bạn nhớ lại lúc xưa chọn ngành đã không vì mình yêu thích và không hoàn toàn nghiêm túc?
Bạn đã chọn ngành này vì tin rằng sẽ kiếm được thu nhập cao hay dễ dàng xin việc khi ra trường?
Vì nghe lời bạn bè bàn hay gia đình khuyên, vì cả nhà ai cũng làm giáo viên nên bạn cũng sẽ trở thành một thầy giáo?
Vì nó là ngành thời thượng, vì bây giờ ai ai cũng học thiết kế, hay ai ai cũng làm kinh doanh?
Còn là vì bạn cũng không biết mình…thích gì hay muốn gì nữa. Nó chung chung kiểu như chỉ muốn ngồi văn phòng cho mát, hay chỉ thích nổi tiếng cho sướng và thành ngôi sao?
Vì ngành này ít người thi, và dễ đậu mà chẳng biết chương trình đào tạo sẽ ra sao và sau này công việc sẽ như thế nào?
Hoặc vì bạn đã rớt nguyện vọng kia và vớt được nguyện vọng này?
Nhiều lắm, nhưng không có lý do nào mang tên vì bạn thích hay vì bạn đam mê nó?
Một sự đánh đổi và mang tính đặt cược cao cuộc sống của chính mình.
* Đem ước mơ vùi trong bóng tối
Đến lúc, bạn phân vân khi cảm thấy ngành học này có vẻ như không phải như mình mong ước, khi những bước chân của mình có vẻ như chông chênh và không thât với chính mình, cảm thấy sợ hãi khi lo không đủ sức để đi theo đến đích cuối, và thấy ước mơ hay niềm đam mê cuả mình lẽ ra nên khác đi?
Có khi nào bạn cảm thấy chán ngấy những môn học ở trường ở lớp, ngán ngẩm khi xem thời khoá biểu cuả ngày mai, không mặn mà với tất cả những kiến thức chuyên ngành và đến lớp bằng vẻ cam chịu nhất có thể.
Và khi không thể chịu đựng nổi, bạn tự giải thoát cho mình bằng cách cúp học liên miên, thay giờ đến lớp bằng thời gian la cà quán xá hay ngủ vùi ở phòng trọ?
Có khi nào từ lẽ đó, điểm số bạn tụt dốc thảm thương, khi số môn nợ nhiều và cao như núi, khi bạn không còn muốn phấn đấu mà chỉ cầu mong vừa đủ năm điểm để qua và chạy hụt hơi cho những môn thi lại?
Rồi một ngày bạn cảm thấy mình bị thu hút vào một ngành học khác, lại có vẻ như lúc này sự yêu thích và đam mê mới tìm đến bạn, và cái ý nghĩ chuyển ngành ngày một nhiều xuất hiện trong đầu làm bạn lúng túng?
* Vậy thì đi tiếp, hay dừng lại?
Đi tiếp?
Bạn vẫn đang an ủi mình là đó chỉ là suy nghĩ nhất thời, là thiếu gì người học một đằng ra làm một nẻo và tin tấm bằng không có giá trị với nghề nghiệp sau này, bạn hoàn toàn có thể làm công việc yêu thích của mình sau khi ra trường, vậy thì học làm gì cho tốn sức tốn công?
Bạn an ủi mình là kệ cố gắng, ra trường có tấm bằng này lận lưng rồi tính tiếp. Nhưng thời gian không chờ mình, và nếu như bạn cứ đến lớp với sự chán nản và học hành chểnh mảng thế này thì tấm bằng này cũng chẳng thể bảo đảm, nói gì tới cái phương án kia!
Dừng lại?
Khi bạn đã cân nhắc hoàn toàn kỹ lưỡng, khi bạn tin sự lựa chọn này không còn là sai lầm và chắc chắn là mình có đủ sức để vượt qua mọi khó khăn và chấp nhận cả những thất bại. Khi bạn biết rằng những suy nghĩ này không do bất mãn điểm số hay vì chương trình học quá nặng, không phải là bức xúc nhất thời hay nông nổi.
Không bao giờ trễ để bắt đầu một cuộc sống mới. Bạn phải suy nghĩ kỹ và tự tin quyết định cuộc sống chính mình. Chỉ bạn biết mình muốn gì mà thôi.
Đổi ngành học, nên hay không?
Bạn nghĩ gì về câu hỏi đó, hãy nói ra để được sẻ chia nhé!
(MT)