PDA

View Full Version : "Tình địch" ở trong nhà (1)


bb91
01-05-2010, 08:23 AM
(Dân trí) - Tháng ngày yêu nhau, anh đối xử với tôi rất tuyệt. Anh dịu dàng và đầy săn sóc tới nỗi tôi nghĩ rằng chẳng còn ai ngoài tôi được anh yêu như thế...




... tới nỗi khi anh giới thiệu tôi với “cô ta”, tôi đã quá khinh địch, không nghĩ đây sẽ là đối thủ của mình. Tên “cô ta” là Xixi. Và Xixi là một con mèo.


Xixi thuộc giống mèo ngoại, lông trắng xù bông, và khi nó cuộn tròn mình nằm lim dim thì không khác gì cục tuyết có gắn thêm vài cọng râu. Những ngày đầu đôi bên mới làm quen, Xixi tỏ ra khá tử tế với tôi, tôi cũng yêu quý nó.



Rồi tôi và anh kết hôn. Sau đám cưới là kỳ trăng mật rất ngọt ngào. Chúng tôi cuốn mình theo hạnh phúc trên hòn đảo xinh đẹp tại một đất nước xa xôi. 2 tuần chia tay với công việc, không điện thoại, không liên lạc với bất kỳ ai ngoài lần gọi đầu tiên và cũng là cuối cùng trong suốt 14 ngày thông báo về cho gia đình rằng “tụi con đã đến nơi an toàn rồi nhé!”.



Phong cảnh, khách sạn, các dịch vụ, khu mua sắm ở đây đều rất tuyệt. Ngoài những lúc bên nhau trong phòng, chúng tôi ra ngoài thưởng thức món ăn địa phương, vui chơi và mua sắm. Tôi mua rất nhiều thứ cho hai vợ chồng, cho gia đình hai bên, và cả mấy cô bạn thân ở nhà nữa. Kết thúc kỳ nghỉ, chúng tôi lên chuyến bay muộn nhất về nhà, cả hai đều hạnh phúc.



- “Vợ chồng con mua quà tặng mẹ” - tôi vừa nói vừa lấy giữa ngổn ngang hành lý đang xếp dọn dở lọ nước hoa Burberry và thỏi son Dior màu bã trầu rất hợp với vẻ quý phái của mẹ chồng. Bà tỏ ý thích thú.



“Còn cái này của bố” - tôi cầm lên chiếc áo gilê len Valentino được xếp ngay ngắn trong vali. Mẹ chồng tôi, một lần nữa, lộ rõ vẻ hài lòng.



“Và đây là quà của anh chị, túi xách bản xứ làm kỷ niệm mẹ ạ” - Mẹ xuýt xoa vì sự khác lạ của món quà rất “độc”.



Tôi tiếp tục với công việc xếp áo quần vào tủ, hơi chột dạ trước ánh mắt mẹ chồng có vẻ vẫn đang chờ đợi. Vài giây trôi qua đầy bối rối, tôi bạo gan hỏi: “Sao ạ?”.



Mẹ chồng tôi cất lời: “Quà cho Xixi đâu con?”



“Xixi? Nó chỉ là một con mèo!” - Tôi phải kiềm chế lắm mới không thốt ra những lời đó, nhưng ánh mắt thì không giấu nổi vẻ ngạc nhiên. Thái độ đó của tôi dường như không qua mắt được mẹ chồng, hoặc giả mẹ có khả năng đọc được ý nghĩ của người khác. Mẹ thoáng chút phật ý, đứng lên đi về phòng trước sự chưng hửng của tôi.



Buổi tối trôi qua không đến nỗi quá nặng nề. Bữa tối đầu tiên với gia đình chồng, tôi chấp nhận một sự thật rằng: Xixi cũng là một thành viên ngồi chung mâm với cả nhà. Và mỗi khi người nào trong số chúng tôi vừa đưa một miếng lên miệng, Xixi sẽ kêu “ngoao ngoao…”, miếng ăn lập tức được mớm sang cho nó. Vì mối quan hệ của tôi với Xixi từ trước tới giờ rất tốt đẹp, nên nó chẳng ngại gì không nhảy xổ vào lòng tôi, mồm “ngoao ngoao” không ngớt. Dẫu vậy, tôi từ chối “đặc quyền” mớm cơm cho nó, nhón tay cho ăn đã là hết sức chịu đựng của tôi rồi.



Những ngày tiếp theo, Xixi vẫn hiện diện trong nhà như một tiểu thư đài các. Mẹ chồng tôi không lúc nào không hỏi đến Xixi. Bà luôn mồm nựng, gọi nó là “em” và xưng “mẹ” thật ngọt. Chồng tôi cũng “anh, em” với Xixi. Tệ hơn nữa là, tôi nhận ra, người được Xixi yêu nhất trong nhà, không ai khác, chính là anh ấy.



Một tuần trôi qua. Tôi dần quen với chế độ sinh hoạt đặc biệt của Xixi trong nhà. Thế rồi, đêm ấy…



Đang ngủ say trong chăn ấm nệm êm bên chồng, tôi giật mình hoảng hốt khi sờ phải cục bông tròn tròn, mềm mềm, mà lại rất ấm. Cái “cục bông” ấy cứ phập phồng theo một nhịp rất đều ngay trên bụng của tôi!



“Á á…” - tôi hét lên đầy kinh hãi, vung tay hất thẳng “cục bông” ra ngoài.



“Ngoao!” - Xixi cũng hét thất thanh không kém khi bị tôi đẩy văng ra khỏi giường. Dẫu thế, nó tiếp đất cực nhẹ nhàng, đúng phong thái của một tiểu thư đài các.



Đèn điện bật ngay trong phút chốc. Chồng tôi ngó cái đầu bù xù ra trước mặt vợ: “Anh xin lỗi, hồi tối em ngủ sớm. Xixi “gọi” kinh quá, anh mở cửa cho nó vào”.



- “Nhưng tại sao Xixi lại dám trên giường của chúng ta? Tại sao nó dám nằm trên bụng em chứ?”



- “Thôi nào em. Xixi vẫn thường lên giường ngủ cùng anh khi chúng mình chưa kết hôn mà. Có thể là nó thích em, thân thể em rất ấm…”.



Tôi bắt đầu nghe bụng mình ngứa ran. Tôi chưa bao giờ dị ứng lông mèo, nhưng có thể là từ hôm nay tôi sẽ bị dị ứng.



Cả đêm đó, Xixi cứ chen vào nằm giữa hai vợ chồng tôi, ngủ yên được chừng 2 tiếng, nó lại thức dậy “ngoao, ngoao” đòi ra ngoài. Chồng tôi dậy mở cửa cho nó ra. 15 phút sau lại nghe tiếng cạy cửa, Xixi đang “ngoao ngoao” đòi vào. Chồng tôi trở dậy mở cửa. 2 tiếng sau nó lại đòi ra, chừng 15 phút sau lại cào cửa đòi vào… Cứ thế, tới chừng quá mệt, tôi rơi vào giấc ngủ sâu không còn biết chồng còn phải thức dậy ra ra vào vào bao nhiêu lần vì cô người tình đỏng đảnh kia nữa.



(Còn tiếp)

miuluoi87
01-05-2010, 08:28 AM
Còn tiếp cũng cho vào một topic đi, vvvuawf được tăng điểm mà lại không rối mắt ngưòi đọc.