dohuong
12-18-2009, 06:36 PM
(24h) - Huy cắn nát tuổi xuân thì của tôi và cái quý giá nhất của người con gái, tôi cũng tự nguyện hiến tặng cho anh!
Khi kể ra những điều này tôi cũng không cảm thấy vui thú gì mà thậm chí còn đau đớn hơn nữa. Mối tình đầu của tôi trôi qua chỉ có tình dục và tình dục mà thôi. Tôi những tưởng điều đó là đúng đắn, là giúp cho người yêu tôi và tôi luôn được thoải mái và hạnh phúc. Nhưng tôi đã nhầm cũng như hàng triệu cô gái trên quả đất hình cầu này đã nhầm về cụm từ “tình yêu gắn liền với tình dục”.
Tôi yêu Huy khi tôi mới chập chững học lớp 11, lúc ấy chúng tôi vẫn còn ngây thơ và dại khờ mới chỉ biết trao nhau những nụ hôn nhè nhẹ. Nhưng đến đầu năm đại học, Huy trở chứng “muốn” có tôi. Nghe nhiều người nói rằng: tình yêu phải kèm theo tình dục. Tôi thấy cũng đúng, với lại khi ấy tôi mới 18 tuổi, trong cái tuổi ngập tràn sắc xuân, ham muốn của tôi bỗng nhiều hơn.
Nhà hai đứa tôi ở thành phố nên không có chuyện góp gạo thổi cơm chung và chúng tôi đành góp tiền vào nhà nghỉ. Ban đầu, có tiền thì tôi và Huy vào những nhà nghỉ sạch sẽ. Sau đó, chúng tôi cạn túi thì vào những nhà nghỉ tồi tàn. Chúng tôi quấn với nhau như những con thú. Huy cắn nát tuổi xuân thì của tôi và cái quý giá nhất của người con gái, tôi cũng tự nguyện hiến tặng cho anh!
Lần đầu tiên, sau “trận chiến” Huy còn nấn ná tạo khoái cảm cho tôi và ve vuốt để tôi cảm thấy được tôn trọng. Tháng đầu ngày nào hắn cũng làm điều đó, ngày nào hắn cũng mang lại cho tôi sự thăng hoa đích thực. Trong tôi tràn ngập những suy nghĩ nồng say về tình yêu và tình dục. Tôi khờ khạo nghĩ rằng có tình yêu càng đẹp hơn khi có cả tình dục. Trái tim tôi xuyến xao mong người yêu cũng nghĩ như tôi.
Những tháng sau đó tôi cảm giác Huy đã chán nản thân xác của tôi. Huy chê tôi đủ thứ, nào là béo hơn không hấp dẫn và không cho Huy đạt “cực khoái”. Huy vầy vò tôi như một búi rác. Tôi nói tôi đã có thai vì Huy không chịu dùng “áo mưa” thì mặt Húy biến sắc, hắn cáu kỉnh tát tôi, đánh tôi mặc cho tôi khóc lóc van xin. Huy lạnh lùng bắt tôi mặc quần áo, hắn kéo tôi đến một phòng khám tư và bảo bác sĩ “hành xử” cái thái trong bụng mình! Tôi đau và mỏi mệt nhưng Huy không cho tôi nghỉ ngơi, hắn bắt tôi tự bắt xe về.
Những ngày sau Huy không hề liên lạc với tôi và để tôi phải tự liên lạc với hắn. Huy bảo Huy không cần tôi nữa. Tôi vật vã để quên Huy và may thay hai năm qua đi tôi quên Huy thật. Tôi cố gắng vượt qua nỗi đau bằng việc tập không ngừng và đi làm, dạy thêm tiếng Anh.
Sau đó tôi cũng gặp Tuấn, người yêu tôi bây giờ. Tuấn là một người đàn ông mẫu mực, có học thức và coi trọng giá trị truyền thống. Tuấn luôn biết giữ khoảng cách mặc dù rất yêu tôi. Công việc hai đứa ổn định nên bố mẹ Tuấn muốn Tuấn nói chuyện với nghiêm túc về chuyện của hai đứa.
Tôi vui say trong hạnh phúc và luôn mơ về một tương lại sán lạn mà quên mất việc mình cần phải thú thật với anh. Những tháng ngày vui sướng cũng như tràn cay đắng trong nhà nghỉ, tôi đã quên. Giờ đây tôi chỉ có anh, người đàn ông của cuộc đời tôi. Tình yêu của tôi và anh không có tình dục, không quấn lấy nhau tràn đầy sự hưng phấn nhưng vẫn tràn đầy lãng mạn và trách nhiệm. Tôi tự hào về tình yêu này.
Tuấn đã dẫn tôi đến nhà anh giới thiệu. Gia đình anh cũng thuộc dòng họ bề thế và có giáo dục từ xa xưa. Tôi e lệ cúi đầu chào bố mẹ anh và cũng nhận được cái trìu mến từ phía họ. Nhưng tôi như sét đánh khi thấy khuôn mặt chị gái anh, đó có phải là bác sĩ “hành xử” cái thai hai năm về trước của tôi hay không? Chị cứ ngờ ngờ và bảo trông tôi quen lắm “nhất định phải nhớ ra mới được”. Tôi run rẩy nghĩ đến chuyện Tuấn sẽ biết sự thật. Tôi sợ hãi khi nghĩ mình sẽ phải mất Tuấn!
Tôi yêu Tuấn vô cùng nhưng tôi cũng lờ mờ hiểu ra rằng anh sẽ không bao giờ chấp nhận tôi đâu. Chị gái Tuấn mà phát hiện ra thì cuộc tình cũ của tôi thì tôi cũng chẳng còn gì để thanh minh với minh nữa!
Tôi chỉ mong mãi mãi chị ấy không nhận ra tôi...
Khi kể ra những điều này tôi cũng không cảm thấy vui thú gì mà thậm chí còn đau đớn hơn nữa. Mối tình đầu của tôi trôi qua chỉ có tình dục và tình dục mà thôi. Tôi những tưởng điều đó là đúng đắn, là giúp cho người yêu tôi và tôi luôn được thoải mái và hạnh phúc. Nhưng tôi đã nhầm cũng như hàng triệu cô gái trên quả đất hình cầu này đã nhầm về cụm từ “tình yêu gắn liền với tình dục”.
Tôi yêu Huy khi tôi mới chập chững học lớp 11, lúc ấy chúng tôi vẫn còn ngây thơ và dại khờ mới chỉ biết trao nhau những nụ hôn nhè nhẹ. Nhưng đến đầu năm đại học, Huy trở chứng “muốn” có tôi. Nghe nhiều người nói rằng: tình yêu phải kèm theo tình dục. Tôi thấy cũng đúng, với lại khi ấy tôi mới 18 tuổi, trong cái tuổi ngập tràn sắc xuân, ham muốn của tôi bỗng nhiều hơn.
Nhà hai đứa tôi ở thành phố nên không có chuyện góp gạo thổi cơm chung và chúng tôi đành góp tiền vào nhà nghỉ. Ban đầu, có tiền thì tôi và Huy vào những nhà nghỉ sạch sẽ. Sau đó, chúng tôi cạn túi thì vào những nhà nghỉ tồi tàn. Chúng tôi quấn với nhau như những con thú. Huy cắn nát tuổi xuân thì của tôi và cái quý giá nhất của người con gái, tôi cũng tự nguyện hiến tặng cho anh!
Lần đầu tiên, sau “trận chiến” Huy còn nấn ná tạo khoái cảm cho tôi và ve vuốt để tôi cảm thấy được tôn trọng. Tháng đầu ngày nào hắn cũng làm điều đó, ngày nào hắn cũng mang lại cho tôi sự thăng hoa đích thực. Trong tôi tràn ngập những suy nghĩ nồng say về tình yêu và tình dục. Tôi khờ khạo nghĩ rằng có tình yêu càng đẹp hơn khi có cả tình dục. Trái tim tôi xuyến xao mong người yêu cũng nghĩ như tôi.
Những tháng sau đó tôi cảm giác Huy đã chán nản thân xác của tôi. Huy chê tôi đủ thứ, nào là béo hơn không hấp dẫn và không cho Huy đạt “cực khoái”. Huy vầy vò tôi như một búi rác. Tôi nói tôi đã có thai vì Huy không chịu dùng “áo mưa” thì mặt Húy biến sắc, hắn cáu kỉnh tát tôi, đánh tôi mặc cho tôi khóc lóc van xin. Huy lạnh lùng bắt tôi mặc quần áo, hắn kéo tôi đến một phòng khám tư và bảo bác sĩ “hành xử” cái thái trong bụng mình! Tôi đau và mỏi mệt nhưng Huy không cho tôi nghỉ ngơi, hắn bắt tôi tự bắt xe về.
Những ngày sau Huy không hề liên lạc với tôi và để tôi phải tự liên lạc với hắn. Huy bảo Huy không cần tôi nữa. Tôi vật vã để quên Huy và may thay hai năm qua đi tôi quên Huy thật. Tôi cố gắng vượt qua nỗi đau bằng việc tập không ngừng và đi làm, dạy thêm tiếng Anh.
Sau đó tôi cũng gặp Tuấn, người yêu tôi bây giờ. Tuấn là một người đàn ông mẫu mực, có học thức và coi trọng giá trị truyền thống. Tuấn luôn biết giữ khoảng cách mặc dù rất yêu tôi. Công việc hai đứa ổn định nên bố mẹ Tuấn muốn Tuấn nói chuyện với nghiêm túc về chuyện của hai đứa.
Tôi vui say trong hạnh phúc và luôn mơ về một tương lại sán lạn mà quên mất việc mình cần phải thú thật với anh. Những tháng ngày vui sướng cũng như tràn cay đắng trong nhà nghỉ, tôi đã quên. Giờ đây tôi chỉ có anh, người đàn ông của cuộc đời tôi. Tình yêu của tôi và anh không có tình dục, không quấn lấy nhau tràn đầy sự hưng phấn nhưng vẫn tràn đầy lãng mạn và trách nhiệm. Tôi tự hào về tình yêu này.
Tuấn đã dẫn tôi đến nhà anh giới thiệu. Gia đình anh cũng thuộc dòng họ bề thế và có giáo dục từ xa xưa. Tôi e lệ cúi đầu chào bố mẹ anh và cũng nhận được cái trìu mến từ phía họ. Nhưng tôi như sét đánh khi thấy khuôn mặt chị gái anh, đó có phải là bác sĩ “hành xử” cái thai hai năm về trước của tôi hay không? Chị cứ ngờ ngờ và bảo trông tôi quen lắm “nhất định phải nhớ ra mới được”. Tôi run rẩy nghĩ đến chuyện Tuấn sẽ biết sự thật. Tôi sợ hãi khi nghĩ mình sẽ phải mất Tuấn!
Tôi yêu Tuấn vô cùng nhưng tôi cũng lờ mờ hiểu ra rằng anh sẽ không bao giờ chấp nhận tôi đâu. Chị gái Tuấn mà phát hiện ra thì cuộc tình cũ của tôi thì tôi cũng chẳng còn gì để thanh minh với minh nữa!
Tôi chỉ mong mãi mãi chị ấy không nhận ra tôi...