PDA

View Full Version : GIÚP MÌNH VỚI


kinhcan88
12-15-2009, 06:57 PM
Dạo này không hiểu sao mình không ăn cơm được nhiều như ngày trước.mỗi bữa giờ chỉ ăn được 1 bát.suốt ngày mình chỉ thèm được ngủ thôi.Nhưng buổi tối thì mình không thể ngủ sớm được còn ban ngày thì lại muốn ngủ.Nhiều hôm ngồi vẽ bài lâu lâu một chút,hay ngồi giặt quần áo lúc đứng dạy chóng mặt lắm.Cứ phải nhắm nghiền mắt lại rồi từ từ mở ra không thì bị choáng ngay.Mình định ra viện khám có thẻ bảo hiểm nhưng nghĩ thủ tục khám lại chờ đợi mất cả buổi sáng lại ngại.Chán thế.Kể cho mấy đứa bạn ở lớp thì chung bảo chác là bị thiếu máu.Chẳng lẽ lại mua cái "viên thuốc sắt" về uống,mình sợ uống thuốc lắm dù bất kể thuốc gì.Mình còn có tật xấu không uống thuốc như bình thường được mà phải nhai nhỏ viên thuốc để uống nước cơ thế mới sợ chứ.Nhiều khi thuốc đắng mà vẫn phải nhắm mắt nhắm mũi uống.Uống xong là nước mắt ràn rụa đến khổ sở.Ngày ở nhà mỗi lần uống thuốc mẹ toàn phải "ngối canh" vì sợ dấu thuốc không uống.Tại có lần bị ốm nhưng lười uống thuốc dấu trong túi áo khoác hôm mẹ giặt đồ cho bị "phát hiện " nên mẹ " đề phòng" lắm.Mọi người có cách nào để mình sửa tật xấu này không.mình đã cố gắng mà không làm được.nói đến uống thuốc là nổi hết da gà lên.

duyniceboy
12-15-2009, 09:10 PM
Cái này bạn phải vượt lên chính mình thôi.Chứ biết giúp thế nào được.

smallstar
12-15-2009, 09:56 PM
Cái việc sợ uống thuốc thì nhiều người mắc rồi. Thuật ngữ chuyên môn gọi trạng thái tinh thần này là "hội chứng". Giống như hội chứng sợ độ cao, hội chứng sợ đi máy bay, sợ nghe tiếng động mạnh, hội chứng sợ ma...để chỉ một trạng thái sợ do bị ám ảnh từ những ký ức không hay về sự việc đó.

Để chữa được thật đơn giản: nếu là việc không hay thì quên đi là tốt nhất. Còn nếu là việc đôi khi cần thiết phải làm như là uống thuốc hay đi máy bay thì hãy tạo ra ấn tượng tốt về chúng. Đó không phải là thứ có hại mà nó sinh ra để giúp chúng ta, tại sao ta lại sợ! Phải cám ơn viên thuốc, cũng như phải cám ơn người phi công lái máy bay, thay vì sợ hãi!

kinhcan88
12-15-2009, 10:02 PM
smallstar ơi có thể nói rõ chút đi.cho mình một lời khuyên chứ.Nói là quên đi cũng được nhưng lúc cầm viên thuốc thì không uống như mọi người được.Cứ cho vào cổ là không nuốt được cứ nằm trong cổ.Mình muốn sửa mà không được.

smallstar
12-15-2009, 10:34 PM
Còn phải cụ thể thế nào nữa. Hỏi nên tớ đành phải nói thôi.
Ví dụ, để cho có ấn tượng đẹp về viên thuốc đó thì hãy cùng người iu ra công viên lãng mạn và nhắm mắt lại, nhờ người iu bỏ viên thuốc vào miệng rồi nuốt chửng một cách...ngon lành. Từ đó bạn sẽ chữa được hội chứng sợ thuốc, tớ đảm bảo :))

kinhcan88
12-15-2009, 10:42 PM
nghe thì cũng khả thi đấy nhưng mình ngại lắm.Thay vì ra công viên mình ở nhà có được không nhỉ.Thử tưởng tượng xem nào.hu hu.ngại lắm thật mà.

RRRRRRR
12-15-2009, 11:14 PM
Không cần ra công viên đâu kinhcan!
Chỉ cần hôm nào đi offline lần tới của diễn đàn, kinhcan cứ nhắm mắt lại nhờ anh 7R đẹp trai bỏ viên thuốc vào miệng là sẽ uống "mgon lành". :))
Bảo đảm sẽ phải nhớ suốt đời! ^^

nhanvatso1
12-16-2009, 07:49 AM
Coi chừng ko phải thuốc bạn nhờ đâu :) phải mở mắt nhá

girlvampire
12-16-2009, 09:18 AM
Lần tới đi off chị cứ " mở mắt " với bác 7R , còn nhắm mắt với tất cả các boy khác là được ! keke ^_*

kinhcan88
12-16-2009, 12:48 PM
mở mắt với bác 7R và nhắm mắt với tất cả các boy khác?nghe ẩn ý quá đó nha.Lần off cũng sắp tới rồi khóe hôm đó mang một viên thuốc đi nhờ mọi người giúp nhỉ?hihi!

nhanvatso1
12-16-2009, 07:26 PM
Ko ổn đâu =.=' thôi thì nghiền thành bột rải vào cơm là ok

RRRRRRR
12-16-2009, 07:44 PM
@nhanvatso1: thế theo bác không phải thuốc thì là gì? ;;)

@girlvampire: mở mắt với anh rồi thì gặp các anh khác không còn dám nhắm mắt nữa đâu! Em yên tâm! :))

kinhcan88
12-17-2009, 10:27 AM
các bác nói "chữ" quá nha.
mà như nhanvatso1 nói khéo không uống thuốc được rồi giờ lại không ăn cơm được mất.muốn người ta tuyệt thực à.híc.