PDA

View Full Version : Bi kịch của cô dâu 10 năm trinh tiết


dohuong
12-09-2009, 01:10 PM
“Chị có hận chồng cũ của mình không?”. “Không, anh ấy gặp rắc rối về sinh lý cũng đủ áp lực lắm rồi. Hôm ra tòa ly hôn, anh ấy đã khóc”.
Đó là câu hỏi của phóng viên và tâm sự của một người phụ nữ Trung Quốc bất hạnh 10 năm có chồng mà chưa một lần biết đến cuộc sống vợ chồng. Tồi tệ hơn là chồng chị tuy bất lực nhưng lại cố cặp bồ để khẳng định mình và về nhà đánh đập vợ. Một chuỗi dài những bi kịch của người phụ nữ lấy chồng “không có thiên chức đàn ông”.
“Căn nhà này, 10 năm qua là nơi tôi chịu bao tủi nhục, lừa dối và ngược đãi…”, đó là những lưu bút mà Hàn Na (tên thật nhân vật đã được thay đổi) để lại trên bức tường nơi 10 năm cô đã từng sống.
Cũng bằng đó thời gian trong mắt bà con xóm giềng, vợ chồng Hàn Na được coi như một gia đình chuẩn mực mà ai cũng ngưỡng mộ, ấy vậy mà không hiểu chuyện gì xảy ra dẫn đến kết cục buồn như vậy.
Đúng 10 năm về trước, sau vài năm đi làm ở Thanh Đảo, Hàn Na kết hôn với một chàng trai trong vùng, đó chính là người chồng vừa ly dị của cô. Đêm tân hôn, thay vì giây phút thiêng liêng, Hàn Na như bị giội một gáo nước lạnh khi thấy chồng không có động tĩnh gì.
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, cô đã khóc, khóc cho số phận hẩm hiu của mình. Rồi lấy hết dũng khí, cô hỏi chồng chuyện tối qua là do mệt quá hay thực sự anh không thể. Người chồng im lặng cúi đầu, không cần nói cũng đủ hiểu. Mặt đất dường như sụp đổ dưới chân người phụ nữ trẻ. Như vậy là cô sẽ không thể làm mẹ.
Suốt cả buổi hôm đó, Hàn Na dằn vặt bản thân, tim cô như có hàng ngàn vết dao đâm rỉ máu. Phải sống chung với người chồng cả đời mà không một lần được làm vợ, làm mẹ thì sẽ ra sao? Hay là chia tay để tìm người khác? Lúc này Na như người mất hồn, anh chồng hiểu hết tại sao vợ lại sốc như vậy.
“Em đừng bỏ anh, em mà bỏ anh thì chẳng còn ai cần anh nữa. Mọi người sẽ nghĩ về anh như thế nào? Làm sao anh có thể sống tiếp được nữa? Em ở lại đi em, từ nay về sau nhất định anh sẽ tốt với em, bù đắp cho em”, người chồng quỳ xuống chân vợ nức nở.
Giây phút đó Na thực sự thấy thất vọng, tại sao anh ta lại lừa cô, đặt cô vào tình thế trái ngang này? Nhưng nỗi hận đó không chiến thắng nổi lòng trắc ẩn, bởi cô biết nếu mình ra đi thì sẽ không ai cần đến anh ta nữa. Vấn đề sinh lý, không quan hệ vợ chồng cô vẫn có thể chịu đựng được. Dần dà lấy lại được bình tĩnh, Hàn Na quyết định ở lại.
Không ngờ cái gật đầu ấy chính là sự mở đầu cho 10 năm “địa ngục trần gian” của người phụ nữ đa đoan này.
Từ đó trở về sau, Hàn Na tiếp tục công việc của mình, cô lại xin thêm một chân nhân viên ở một công ty bảo hiểm, công việc bận tối ngày. Chồng cô, sau giờ làm việc ở một nhà máy trở về nhà là lại tất bật với cơm nước giặt giũ, chuyện buồn đó rồi cũng bị lãng quên trong công việc.
Đi làm cả ngày, tối đến về nhà hai vợ chồng chung giường tất không tránh khỏi đụng chạm, nhưng mới chỉ “có ý tưởng đi chợ” chồng đã “tiêu hết tiền” chứ làm gì ra được đến “cổng chợ” như thiên hạ vẫn tếu táo.
Lúc đó cả hai đều bối rối, sự thể đã thế này, đành dằn lòng kiềm chế. Hai người sống chung một nhà, ăn chung một mâm mà tối đến phải đặt chiếc gối ngủ làm biên giới. Nhưng cái biên giới ấy mong manh quá, mỗi lần đụng chạm là một lần thất vọng
Một ngày trở về nhà sau khi làm việc, Na quyết định nói chuyện với chồng, hai người sẽ ngủ riêng, cô sẽ chuyển vào gian buồng bên cạnh. Anh chồng gật đầu. Cưới nhau chưa đầy một tháng, trong khi vợ chồng người ta còn đang trong tuần trăng mật thì vợ chồng cô ôm chăn gối mỗi người một giường.
Để khỏi suy nghĩ đến chuyện ấy, Na lao vào làm việc, thường xuyên làm thêm giờ. Trong thời điểm cả xã hội còn khó khăn ấy mà mỗi tháng cô kiếm được trên 5 ngàn tệ nên cuộc sống cũng trở nên khá giả nhanh chóng. Trong thâm tâm thực sự vẫn còn yêu chồng, Na động viên anh đi khám, bởi lúc này cả hai vợ chồng đều tích lũy được lưng vốn kha khá.
Cái sĩ diện của một người đàn ông, nỗi sợ hãi của một người chồng chưa tròn trách nhiệm đã cản bước chân anh, anh lắc đầu từ chối dù vợ cố công thuyết phục.
Lấy nhau đã 2 năm, cô vẫn chưa có gì, người thân và hàng xóm không khỏi bàn ra tán vào. Trên đời này, có người phụ nữ nào không muốn làm mẹ chứ?
Để tránh con mắt nhòm ngó và lời bàn tán của bàn dân thiên hạ, mỗi khi ra đường vợ chồng Na đều tỏ ra ríu rít như những cặp mới yêu nhau khiến người khác nhìn vào phải ghen tị. Ngoài ra, cô thường xuyên quan tâm, giúp đỡ qua lại với hàng xóm láng giềng, không ai không quý mến.
Ở nhà, vấn đề khả năng đàn ông của chồng vẫn không có gì cải thiện, cuộc sống lặng lẽ trôi đi trong tiếng thở dài não nuột mỗi khi đêm xuống, ấy vậy mà đã 10 năm. Một người phụ nữ vẫn còn trinh tiết sau 10 năm lấy chồng. Đề tài yêu đương, chăn gối có đôi vợ chồng nào không thích, nhưng ở gia đình Na đó là điều cấm kị. Đang xem phim mà thấy cảnh nam nữ thân mật, cả hai đều né tránh, họ lập tức chuyển sang kênh khác.
Đến năm 2008 vẫn chưa thấy hai vợ chồng có động tĩnh gì, cha mẹ sốt ruột, người thân lo lắng gặng hỏi xem tại sao. Chuyện rồi cũng vỡ lở, bởi cái kim trong bọc rồi cũng có ngày lòi ra, giấu mãi sao được.
Cũng chính vì chuyện này mà những trận cãi vã bắt đầu thường xuyên nổ ra giữa hai vợ chồng, nhưng rồi cuộc sống cũng yên bình trở lại. Từ đây, chồng cô thường xuyên ở lại cơ quan “làm đêm” nhiều hơn, một mình Hàn Na ở trong ngôi nhà rộng rãi, tiện nghi nhưng dường như không có hơi ấm của cuộc sống con người.
Càng về sau, chồng cô càng ít ngủ đêm ở nhà. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Mỗi lần cô hỏi, đáp lại chỉ là lời gắt gỏng: “Tôi đi làm, đàn bà biết gì. Chỉ lắm chuyện!”. Lúc đó Na chỉ nghĩ đơn giản, chồng mình thân đang mang bệnh, làm gì có chuyện lăng nhăng mà phải ghen nên thấy chồng phản ứng vậy thì thôi không hỏi nữa.
Nhưng chỉ một thời gian sau, có người bạn nói với chị, họ thấy chồng chị cặp bồ với một người ở một khu nhà cũ cách đó không xa. Đúng là tiếng sét trời giáng, người không hoàn thành “nghĩa vụ” của một người chồng mà chị vẫn tận tình chăm sóc, yêu thương cả chục năm trời lại làm được cái trò đốn mạt đó hay sao?
Chị làm gì có gì để ghen, bởi hơn ai hết chị thừa hiểu anh ta làm gì có khả năng đó. Nhưng những chuyện mờ ám thì chị không thể chịu được. Khi tìm đến khu nhà nơi bồ trẻ của chồng đang ở, mọi người quanh đó đều khẳng định thông tin người bạn cung cấp là đúng. Không chỉ có vậy, chồng chị còn thường xuyên mang tiền bạc đến cung phụng cô ả, mặc dù chả “tí táy tí mẻ” được gì.
Tiền của trong nhà là nhờ một phần lớn vào mồ hôi nước mắt của chị, bỗng dưng lại bị chồng đem đi nuôi gái, người nhẫn nhục đến đâu cũng không thể chịu được.
sau này bình tâm suy nghĩ lại, cô mới hiểu rằng đó chính là đòn tự vệ tâm lý kiểu đàn ông, “không có cô tôi vẫn có người phụ nữ khác”. Đến nước này, cô không biết nên thương hay nên giận nữa.
Suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng Hàn Na quyết định tìm gặp người phụ nữ ấy, nhưng cô gái không coi Na ra gì. Chị quyết định ly hôn cho anh ta tha hồ “hú hí” với bồ trẻ.
Nhưng khi tìm đến một văn phòng luật sư để tìm hiểu về việc phân chia tài sản khi ly hôn, Hàn Na mới vỡ lẽ căn nhà hai vợ chồng chung tay gắng sức tạo dựng chỉ đứng tên chồng cô, là tài sản riêng. Hàn Na lập tức quay về nhà hỏi chồng cho rõ nhưng anh ta chỉ lắp bắp và không đồng ý ly hôn.
Từ khi Na đòi ly hôn, chồng chị bắt đầu thay đổi tính nếtvà trở nên cục cằn hung dữ.
Anh ta sắm hẳn một vài cái roi để sẵn trong nhà để “cần dùng là có”. Kinh khủng hơn, một lần trong khi dọn dẹp giường chồng, Na kinh hoàng phát hiện thấy dưới gối có con dao nhọn. Hàn Na lập tức báo cảnh sát, họ đến thu con dao mang đi và dặn chị hãy chú ý, có bất cứ dấu hiệu gì đe dọa hãy gọi 110.
Một buổi tối đã quá 12 giờ đêm, trong lúc chị đang ngủ thì cửa phòng bật mở. Chưa kịp mở mắt xem chuyện gì xảy ra thì bóng một người đàn ông lao tới bóp chặt cổ chị. Ú ớ không thành lời, nhưng lúc đó Hàn Na phát hiện ra rằng kẻ đột nhập đó không phải ai khác mà chính là người chồng mà chịđã hy sinh suốt 10 năm trời chung sống.
Anh ta đe dọa, nếu còn đòi ly hôn thì không nhữnganh ta sẽ giết chết chị mà còn “thanh toán” cả nhà. Để tránh nguy hiểm, Na chỉ còn cách gật đầu. Điều đó càng làm chị thêm quyết tâm tự giải thoát khỏi “địa ngục trần gian”.
10 năm trời, hơn 300 ngàn tệ gửi tài khoản ngân hàng là số tiền mồ hôi nước mắt của chị nhưng đứng tên hai vợ chồng. Khi chị đến ngân hàng kiểm tra thì còn lại duy nhất 2 tệ điều lệ, tất cả số tiền là tài sản chung đã bị người chồng bội bạc lấy hết từ lúc nào
Sáng ngày 29/11 năm ngoái, có lẽ Hàn Na sẽ không bao giờ quên được cái thời khắc ấy. Khi chị đòi ly hôn, không nói không rằng một cú đấm như trời giáng nhằm thẳng mặt, chị ngã nhào, máu bắn ra từ mặt, cánh tay nhưng người phụ nữ này vẫn cố chạy thoát ra ngoài báo cảnh sát.
Trung tuần tháng 5 vừa qua, cuối cùng chị cũng được “giải phóng” khi tòa tuyên ly hôn. Khi ký vào biên bản, bất giác người chồng bật khóc. Đây là lần đầu tiên trong 10 năm chung sống chị thấy anh ta khóc.
Toàn bộ tài sản của chị đứng tên chồng nên công ức của chị bị hắn cuỗm hết, ngay cả ngôi nhà phần lớn do chị dựng lên cuối cùng chị cũng phải là người dọn đi. Tòa tuyên phạt người chồng phải bồi thường hơn 40 ngàn tệ tội cố ý gây thương tích và bị phạt 6 tháng tù, nhưng nay anh ta trong tù, số tiền bồi thường Hàn Na vẫn chưa nhận được.Tuổi thanh xuân của Hàn Na vùi trong đau khổ, đến ngày được giải thoát thì không còn chỗ nào về, không nhà cửa, không tiền bạc, đến tiền viện phí cũng phải vay mượn bạn bè. Lúc dọn dẹp đồ đạc rời khỏi căn nhà do chính mình xây dựng nên nhưng đứng tên người khác, Hàn Na bật khóc, chưa biết những ngày sắp tới của cô sẽ ra sao.

nguồn:internet

phonglinhtim
06-13-2010, 11:08 PM
Tội nghiệp cô gái này,thương người thành ra hại mình…

miuluoi87
06-14-2010, 11:59 PM
Không chấp nhận được.

anna
06-15-2010, 12:13 AM
Cái tên này thật là bệnh hoạn,độc ác,sĩ diện hảo...