PDA

View Full Version : Đại học có phải là con đường duy nhất đưa ta tới thành công ???


girlvampire
08-12-2009, 05:29 PM
Có nhiều người nói với tôi " Đại học không phải là con đường duy nhất đẻ dẫn tới thành công đâu . Con đường dẫn đén tương lai mình là do mình tự mở ra đi con đường nào là do mình chọn . Đại học chỉ là con đường có thể là ngắn nhất , hoặc là ít chông gai hơn mà thôi " .

Vậy nếu tôi lỡ bước không chọn được con đường bằng phẳng ấy để đi thì liệu đó có phải là sai lầm không nhỉ ?

Đối với tôi không chọn được con đường Đại học để đi tiếp thì cũng buồn thật nhưng mọi việc đã như vậy rồi thì liệu mọi người có nên nhìn tôi bằng con mắt như thế không ?

Con đường mà tôi đã chọn chỉ hơi chông gai thôi mà ! Sao không ai động viên khuyến khích tôi nhỉ ?

==> Đó là tâm sự của 1 bạn gái không đỗ Đại học nhưng bạn ấy đã vào được Cao Đẳng . Nhưng dường như việc học hành của bạn gái đó không đáng lo ngiạ bằng những lời nói mỉa mai , xấu tính của những người hàng xóm , hay là những ông bố bà mẹ không hiểu con cái của mình ...

Chỉ 1 câu nói của 1 người bạn cũng làm cô bé ấy trở nên ấm lòng và thêm nghị lực vượt qua những câu nói làm cô bé bị tổn thương !

Bây giờ có lẽ mình đã hiểu tại sao có nhiều người tự tử vì thi trượt . Mình mong các ông bố bà mẹ có thể hiểu hơn con cái của họ để không đần đến những kết cục bi thảm !!!

thang
08-13-2009, 12:29 PM
Mình sẽ trả lời: Đại học không phải là con đường duy nhất dẫn tới thành công!

Như bài của bạn WaNhi cũng có nói tới. Chúng ta hãy kiên trì tiến về phía cái đích mà chúng ta đã đặt ra. Đi xe buýt cũ cũng được, miễn là tiến lên phía trước. Xe hỏng nhẹ thì sửa, hỏng hẳn thì bắt xe buýt khác. Cứ như vậy...Điều quan trọng là luôn hướng về ngôi nhà hay mục đích mà mình đã định ra!

girlvampire
08-15-2009, 08:41 PM
Nhưng con người thì cũng phải cần những lời động viên của ngươi` thân chứ ! Nếu đơn giản chỉ là bắt 1 chiếc xe buýt mà đi đến được đích thì không cần phải nói nhưng trong cuộc sống chúng ta cần người thân , bạn bè an ủi những lúc tuyệt vọng . Chỉ 1 câu nói động viên của người thân cũng cho ta bao hi vọng nhưng nếu là lời miệt thị thì sao ??? Đâu phải ai cũng vượt qua được " Miệng lưỡi thế gian đâu " ???