PDA

View Full Version : "Xua đuổi nhân tài", chuyện cười ra nước mắt


thongtinso
11-11-2009, 04:33 PM
tuổi trẻ online

TT- – TTO - Gần 600 ý kiến bạn đọc TTO đã "kêu trời" trước câu chuyện "Bị mất việc vì có trình độ... đại học" ở Quảng Bình. Bạn đọc gọi câu chuyện này là chuyện "cười ra nước mắt", vừa không tin được vừa xót đau.

Bị mất việc vì có trình độ... đại học

TT - Đó là câu chuyện của cô Trần Thị Diệu Hương ở Quảng Bình. Tòa sơ thẩm xử cho cô thắng, cả lý, cả tình đều đứng về phía cô. Tuy nhiên, phiên tòa phúc thẩm mới đây lại tuyên hủy án.

Cô Hương - trú tại thôn Thanh Khê, xã Thanh Trạch, huyện Bố Trạch - cho biết: “Tháng 10-2006, thấy mình là kỹ sư công nghệ thực phẩm, học đại học chính quy có đủ tiêu chuẩn và phù hợp với các chỉ tiêu tuyển chọn của ngành y tế nên tôi đã nộp hồ sơ dự tuyển. Tháng 1-2007 tôi được Sở Y tế cũng như Sở Nội vụ tuyển dụng”.

Làm việc được hơn ba tháng tại Trung tâm Y tế dự phòng huyện Bố Trạch với nhiều lời nhận xét tốt từ lãnh đạo và đồng nghiệp, nhưng tháng 4-2007 cô Hương đột ngột nhận quyết định của Sở Nội vụ tỉnh Quảng Bình không công nhận kết quả trúng tuyển viên chức sự nghiệp ngành y tế.

Lý do Sở Nội vụ đưa ra là cô không thuộc đối tượng quy định trong đề án xét tuyển viên chức sự nghiệp của Sở Y tế Quảng Bình năm 2006. Vì đề án tuyển dụng của Trung tâm Y tế dự phòng chỉ tuyển chọn người có bằng “cử nhân cao đẳng công nghệ chế biến lương thực, thực phẩm” chứ không phải là người có bằng đại học công nghệ thực phẩm như cô Hương!

Quyết tâm tuyển người có trình độ... thấp

Luật sư Lê Minh Tâm, văn phòng luật sư Hướng Dương (Đồng Hới, Quảng Bình): Vụ việc của cô Hương sẽ không có gì to tát nếu như sau khi sự việc xảy ra, các cơ quan nhà nước ở tỉnh có cách giải quyết thấu tình đạt lý hơn, chẳng hạn hoàn toàn có thể bố trí cho cô Hương một việc làm, không phải chỗ này thì chỗ khác. Bởi cô ấy trẻ, có trình độ, có năng lực cống hiến cho quê hương.

Quá oái oăm, cô Hương bất đắc dĩ phải đâm đơn kiện Sở Nội vụ. Ngày 24-11-2008, Tòa án nhân dân tỉnh Quảng Bình đã đưa vụ kiện ra xét xử sơ thẩm và tuyên hủy quyết định của Sở Nội vụ, hủy quyết định chấm dứt hợp đồng lao động của Trung tâm Y tế dự phòng đối với cô Hương.

Sau phiên tòa, cả hai bên đều kháng cáo. Sở Nội vụ Quảng Bình đề nghị hủy bản án sơ thẩm vì cho rằng tòa án nhân dân tỉnh xét xử vụ án trên là chưa đúng thẩm quyền; cô Hương kháng cáo, đề nghị tòa buộc Sở Nội vụ bồi thường thiệt hại do quyết định trái pháp luật mà sở này đã gây ra cho mình.

Ngày 8-9-2009, tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân tối cao tại Đà Nẵng mở phiên tòa xét xử. Tại đây, đại diện Sở Nội vụ là ông Trương Văn Ngoan (phó chánh thanh tra) và ông Trần Đình Doan (trưởng phòng công chức viên chức) thừa nhận việc Sở Nội vụ ra các quyết định công nhận trúng tuyển viên chức trong đó có cô Hương, là theo đúng quy định.

Tuy vậy phía sở vẫn cho rằng việc mấy tháng sau sở hủy quyết định trúng tuyển của cô Hương là đúng, vì cô Hương không phải là người có trình độ “cử nhân cao đẳng công nghệ chế biến lương thực, thực phẩm” như đề án tuyển dụng đã duyệt.

Hội đồng xét xử đưa ra công văn của Bộ Giáo dục - đào tạo cho biết cụm từ “cử nhân cao đẳng công nghệ chế biến lương thực, thực phẩm” không hề có trong danh mục ngành đào tạo của nước CHXHCN VN, nhưng đại diện Sở Nội vụ Quảng Bình vẫn nhất quyết nếu không có chức danh thì không tuyển, nếu tuyển vẫn phải tuyển đúng người có văn bằng với đầy đủ cụm từ trên!

Hội đồng xét xử tuyên bố hoãn phiên tòa để tìm hiểu thêm sự việc.

Người làm việc được lại không được làm việc

Bà Nguyễn Thị Thanh Hương, giám đốc Sở Y tế Quảng Bình: “Việc nhận được người có trình độ cao ở các ngành chuyên môn kỹ thuật là điều hết sức quý và cần thiết. Đó là việc làm đúng vì sau này ngành đỡ tốn tiền bạc và thời gian để đào tạo nâng cao cho họ”.

Tại các phiên tòa, đại diện Sở Y tế Quảng Bình đều cho rằng việc tuyển dụng cô Hương là phù hợp với công việc và chức danh cần tuyển.

Ngày 28-10-2009, tòa phúc thẩm mở lại phiên tòa, tuyên hủy án sơ thẩm, giao cho tòa sơ thẩm xét xử lại. Lý do: đây là vụ kiện liên quan đến thi tuyển công chức và chấm dứt hợp đồng lao động, việc tòa án Quảng Bình giải quyết theo hướng hành chính là vi phạm thủ tục tố tụng.

Vậy là sau gần ba năm theo đuổi khiếu kiện, cô Hương trở về với con số không: không việc làm, không giải quyết được gì, trong khi xét về lý và tình cô đều có đủ.

Về lý, cô đã thi tuyển, được công nhận trúng tuyển, bổ nhiệm việc làm đúng trình tự thủ tục. Về tình, tại sao quyền mưu sinh của một người trẻ đang hừng hực nhiệt tình cống hiến như cô lại bị dập vùi oan uổng đến vậy trong một xã hội mà người tài, người học cao vốn vẫn đang được (tỉnh Quảng Bình) “mời gọi” và “thu hút” cho công cuộc xây dựng tỉnh nhà?

Không chấp nhận cử nhân đại học mà chỉ khăng khăng muốn tuyển dụng người có trình độ cao đẳng (lại là loại văn bằng cao đẳng không có thật), chẳng phải là việc làm quá ngược đời của Sở Nội vụ Quảng Bình hay sao? Cứ vậy thì làm sao tỉnh Quảng Bình thực hiện được chính sách thu hút nhân tài như chủ trương của tỉnh ủy, UBND tỉnh.

Gần ba năm bị mất việc làm, cô Hương phải sống nhờ vào trợ cấp thương binh của cha và mòn mỏi hi vọng lại được đi làm. Cô bộc bạch: “Chẳng lẽ một việc đúng và đơn giản như vậy mà lại không có ai đứng ra để giải quyết cho tôi?”.

L.GIANG - Đ.THÀNH

================================================== ==================

Ý kiến bạn đọc:

TTO - Chuyện này đúng là chuyện lạ Việt Nam, lẽ ra chị Hương phải được trọng dụng mới đúng chứ đằng này lại bị sa thải, thật không thể hiểu nổi.

HUỲNH THẾ DŨNG

* Đây thật sự là một câu chuyện cười ra nước mắt, theo tôi Sở Nội vụ Quảng Bình không chỉ sai, không chỉ không nhận cái sai mà còn cố gắng biện bạch cho cái sai của mình một cách buồn cười. Nếu như những người có năng lực, có sức trẻ như thế mà lại bị chối từ thì thử hỏi những người khác mong muốn học cao, mong muốn nâng cao trình độ để làm gì.

senhong96@...

* Đọc bài "Bị mất việc vì có trình độ... đại học" đúng là cười ra nước mắt, cứ như thế này thì làm sao Việt Nam khá lên được. Vụ kiện xảy ra ba năm rồi mà lãnh đạo tỉnh không biết, vậy ai là người đề xướng "chính sách thu hút nhân tài"?

HOÀNH ĐỨC LONG

* Đọc xong bài báo tôi cảm thấy buồn cười. Đúng vậy, sao lại không buồn cười? Trình độ đại học mà không được nhận, chỉ nhận cao đẳng!

Tôi tự hỏi có bao giờ họ nghĩ tới tương lai của tỉnh Quảng Bình hay của Việt Nam sau 5 hay 10 năm nữa sẽ ra sao? Việt Nam sẽ đi đến đâu hay không? Xin đừng hô hào, hãy làm nhiều hơn nói.

PHẠM VĂN TRỌNG

* Có những điều vô lý đến hết sức tưởng tượng, cứ tưởng rằng đó chỉ như là một kịch bản được hư cấu trong phim ảnh hay các tác phẩm nghệ thuật khác... Nhưng nó lại rất thật, rất thật ngay trong đời sống của mỗi chúng ta. Và trường hợp như cô Hương, cô Cảnh là hai trong những người trong số rất nhiều người như vậy đó.

HÀ NGỌC PHI

* Qua bài báo, người đọc quả thật không hiểu nổi hai điều:

- Ý tưởng kỳ quặc của Sở Nội vụ tỉnh Quảng Bình: không tuyển dụng người có trình độ chuyên môn đại học chính quy, mà chỉ tuyển người có trình độ chuyên môn cử nhân cao đẳng.

- Tại sao một ý tưởng và việc làm ngược đời của Sở Nội vụ lại được tòa án phúc thẩm bảo vệ? Phải chăng vì bị đơn là một cơ quan nhà nước có nhiều quyền, còn nguyên đơn là một người dân?

NGUYỄN HẢI THÀNH

* Bill Gates đã từng có câu “Cuộc sống vốn không công bằng, hãy tập quen dần với điều đó”, nhưng thật là không công bằng và khó để mà quen với điều này.

TUYẾT HẰNG

* Vụ án này tôi đã biết cách đây khá lâu và đã từng đưa lên báo. Tôi không nghĩ lãnh đạo Sở Nội vụ có cách giải quyết rất "thấu lòng dân" như thế này! Một vụ việc "cỏn con" thế mà cũng "lôi nhau" ra tòa trước "bàn cân thiên hạ".

Bằng cấp không quan trọng. Hôm nay học chưa đỗ thì ngày mai học nhưng quan trọng hơn là chữ tâm. Chữ này chỉ một chữ thôi nhưng nhiều người làm quan vẫn thường xem nhẹ.

LƯƠNG HÙNG TRÁNG

* Tôi ở Bình Dương - một "thành phố" trẻ đã và đang hòa minh cùng nhịp sống náo nhiệt hiện nay. Đang sắp lên thành phố, có nhiều khu công nghiệp lớn nên Bình Dương thu hút một luợng lớn nhân lực từ các tỉnh khác về rất nhiều.

Sở dĩ tôi cho mình là người may mắn vì vừa tốt nghiệp ĐH Sư phạm TPHCM khoa giáo dục mầm non (2005 -2009) tôi đã được tuyển dụng và công tác tại trường cao đẳng Bình Dương (nay là Trường ĐH Thủ Dầu Một ). Ngoài tôi, trường còn tuyển rất nhiều cán bộ giáo viên có hộ khẩu từ các tỉnh khác. Đọc các bài báo về nạn thất nghiệp và "xua đuổi nhân tài" trên báo, tôi chợt nhận ra mình thật may mắn biết bao nhiêu.

NGUYỂN THỊ NGỌC NUÔI

* Lần đầu tiên tôi thấy có trường hợp người có trình độ đại học lại bị sa thải vì yêu cầu cần tuyển là trình độ cao đẳng. Bản thân tôi cũng tốt nghiệp cao đẳng, đi làm thì rất sợ cạnh tranh với người có trình độ đại học, vậy mà bây giờ có trường hợp ngược lại, chắc chỉ Việt Nam mới có.

ANDY

* Thật sự khó tin khi Sở Nội vụ tỉnh Quảng Bình lại đưa ra một quyết định không giống ai. Với cách làm như vậy biết khi tỉnh nào mới phát triển được.

NGUYỄN ĐÌNH PHÚC

* Đây là lần đầu tiên tôi đọc được thông tin kiểu như thế này. Thật quái đản và ngược đời. Cô Hương là một người có năng lực vậy mà không biết tuyển dụng. Tôi nghĩ rằng chính quyền địa phương nên can thiệp vào việc này và tạo việc làm cho cô Hương.

ĐỖ XUÂN THẢO

* Tôi đã đọc được bài viết này, và thật sự thấy đau lòng vì những hành động kỳ quặc mà Sở Nội vụ tỉnh Quảng Bình đã làm. Việc này khiến cho người đọc càng trở nên bối rối, cố gắng học có trình độ cao mà mong muốn về tỉnh nhà làm việc mà bị từ chối một cách vô lý, thử hỏi tại sao chất xám không chảy máu? Chính sách nước ta luôn đề cao việc trọng dụng nhân tài phục vụ cho quê hương đất nước mà nay lại có việc lãnh đạo sở làm việc như thế, thật không hiểu nổi.

LE KHAC NHU

* Tôi từng làm việc cho công ty 100% vốn nước ngoài và tôi biết rằng họ đánh giá năng lực làm việc của nhân viên không vì học cao đẳng, đại học chính quy hay tại chức mà là năng lực và hiệu quả làm việc của họ như thế nào.

Nếu cho rằng người lao động không đủ điều kiện tuyển dụng vào công chức thì nhà tuyển dụng có quyền từ chối từ ban đầu, cớ sao cô Diệu Hương được lãnh đạo và đồng nghiệp nhận xét tốt trong ba tháng làm việc nhưng lại nhận quyết định nghỉ việc vì lý do cô ta có bằng đại học?

Đây là một thực trạng đang tồn tại ở các cơ quan nhà nước tuyển viên chức theo văn bằng, lý ịch ... mà không tạo cơ hội cho người lao động có năng lực thực tế tham gia vào tổ chức hay cơ quan nhà nước trong thời kỳ phát triển và thu hút nhân tài. Chính vì thế mà thường xuyên có những bức xúc tại sao nhân tài, chất xám đổ dồn về các công ty tư nhân, công ty nước ngoài.

TRẦN THỊ NGỌC