PDA

View Full Version : Sợ là gì???


thang
03-04-2013, 08:57 PM
<body>
Quanh ta, những thứ hữu hình ít sợ hơn những gì vô hình, những thứ ít (chưa) biết sợ hơn những gì biết rồi...
<p><span>Trong cuộc đời, đã không ít lần ta sợ hãi, ta phải đối mặt với nó một cách khó khăn. Và sau đó là ta có được những cảm giác khác nhau, có khi thở phào nhẹ nhõm, có khi ta hạnh phúc, ta mãn nguyện và cũng có khi ta cảm thấy hối tiếc cái đã qua đi... Vậy ta thử hỏi SỢ HÃI LÀ GÌ ?</span></p>
<p><span>- Một cậu bé đứng trước cửa một gian phòng tối, cậu ta không dám bước vào bên trong. Tại sao ? Cậu bé sợ gì ? Sợ bóng tối hay nói chính xác hơn cậu sợ cái luôn có trong bóng tối mà ta gọi nó là ma.</span></p>
<p><a target="_blank" href="http://s652.photobucket.com/albums/uu250/Hoang-KaKa/?action=view&amp;current=canphongtoi.jpg"><img src="http://i652.photobucket.com/albums/uu250/Hoang-KaKa/canphongtoi.jpg" alt="Photobucket" border="0"></a></p>
<p><span>Thực sự mà nói thì đa số trong chúng ta chưa từng lần nào được diện kiến cái gọi là ma nhưng nếu nói là ta không sợ nó thì thật là khó có đúng không ? Trong đêm khuya, bỗng dưng ta nghe được những tiếng động nho nhỏ, có vẻ như tiếng nói của ai đó nhưng cửa nẻo vẫn khoá chặt, gió cứ thổi mạnh cửa phòng tự động đóng lại rồi mở ra, đèn bỗng dưng chớp tắt, ta cố gắng điều tra nhưng cái hệ quả thì thấy trước mắt nhưng cái nguyên nhân vẫn tìm không ra. Không có ai bật đèn rồi lại tắt, không ai đóng cửa rồi lại mở, lại càng không ai tạo ra được những cơn gió lớn. Thế là ta sợ. Ta sợ vì <strong>không biết</strong> được cái nguyên nhân.</span></p>
<p><span>Ta sợ ma cũng chỉ vì ta <strong>không biết</strong> ma là ai&nbsp;? Ma đang ở đâu&nbsp;? Đằng trước hay đằng sau ta&nbsp;? Ma trông như thế nào&nbsp;? Và ma sẽ làm gì ta&nbsp;?</span></p>
<p><span>Bạn cứ thử nghĩ xem nếu một ngày nào đó tất cả người đang sống đều có thể thấy được linh hồn những ai đã chết, ta thấy họ đi đứng, nói chuyện với nhau râm ran, ta thấy họ cũng làm những việc họ cần. Khi đó mọi chuyện sẽ trở lại bình thường vì ta đã biết họ là ma, ma là ai và ma sẽ làm gì&nbsp;? Ta sẽ không còn sợ họ nữa vì lúc này, ta đã biết.</span></p>
<p><span>Vậy ta có thể hiểu rằng ta chỉ sợ khi ta <strong>không biết </strong>mà thôi.</span></p>
<p><span>- Trong kinh doanh&nbsp;: Ta sợ vì ta không dám chắc chắn 100% rằng ta sẽ thành công. Ta sợ vì ta <strong>không biết</strong> mình mở một quán ăn ra sẽ có được bao nhiêu người khách vào một ngày và với số lượng khách như thế ta có bao nhiêu lợi nhuận, nếu thua lỗ ta sẽ cầm cự được bao lâu và nếu không cứu vãn được ta sẽ làm sao&nbsp;? Trăm thứ ta không biết, cả ngàn thứ ta chẳng hay. Vì thế ta sợ.</span></p>
<p><a target="_blank" href="http://s652.photobucket.com/albums/uu250/Hoang-KaKa/?action=view&amp;current=kinhdoanh.jpg"><img src="http://i652.photobucket.com/albums/uu250/Hoang-KaKa/kinhdoanh.jpg" alt="Photobucket" border="0"></a></p>
<p><span>- Trong cuộc sống, ta sợ làm mất lòng người khác vì ta <strong>không biết</strong> làm sao để vui lòng họ, ta <strong>không biết</strong> họ suy nghĩ về ta như thế nào, ta cũng <strong>không biết</strong> họ sẽ làm thế nào với ta khi ta cần họ như là chất xúc tác trong một phản ứng hoá học của đời sống.</span></p>
<p><a target="_blank" href="http://s652.photobucket.com/albums/uu250/Hoang-KaKa/?action=view&amp;current=cuocsong.jpg"><img src="http://i652.photobucket.com/albums/uu250/Hoang-KaKa/cuocsong.jpg" alt="Photobucket" border="0"></a></p>
<p><span>- Trong tình yêu, điều mà ta sợ chính là người ta yêu không còn yêu ta nữa, đơn giản thôi vì ta không phải là họ, ta <strong>không biết</strong> họ nghĩ gì, <strong>không biết</strong> người ta còn yêu mình nữa hay không bởi vì «&nbsp;khi yêu người ta còn tha thứ&nbsp;».</span></p>
<p><a target="_blank" href="http://s652.photobucket.com/albums/uu250/Hoang-KaKa/?action=view&amp;current=Tinh-yeu-dich-thuc-2.jpg"><img src="http://i652.photobucket.com/albums/uu250/Hoang-KaKa/Tinh-yeu-dich-thuc-2.jpg" alt="Photobucket" border="0"></a></p>
<p><span>- Có ai trong chúng ta dám nghĩ rằng mình là một con người không biết sợ không&nbsp;? Chỉ khi chúng ta biết hết những gì sắp xảy ra, ta hiểu và biết đuợc hết những gì ta và người khác sẽ làm, kết quả ra làm sao. Khi đó ta thực sự mới là không sợ hãi. Ta đã là Thánh.</span></p>
<p><span>Ta chỉ là người bình thường, ta có nhiều điều không biết, không hiểu. Thế nhưng nếu ta vẫn <strong>không muốn biết những cái mà ta vốn đã không biết, </strong>vậy là ta đang giậm chân tại chỗ. Bạn có muốn mình như thế không&nbsp;? Hãy cố gắng lên, hãy dũng cảm để hiểu những cái ta không hiểu, biết những cái ta chưa biết. Dẫu đôi khi ta có vấp ngã hay thất bại, bạn đừng buồn và hãy tự tin lên vì ta đã có thu hoạch rồi đấy. Vì là ta đã biết&nbsp;:)&nbsp;!</span></p>
Bởi vậy, bảo hiểm là bán đi nỗi sợ, mua lấy sự yên tâm. Kinh doanh là bán đi sự phức tạp, mua lấy sự tiện ích!

Theo Zing.blog
</body>

luomlat_goo
03-17-2013, 09:41 PM
Sợ hãi là một cảm giác rất không xa lạ với nhiều người. Và nỗi sợ của mỗi người thường rất khác nhau, sợ mất thì giờ, sợ không đủ khả năng, sợ mất người khác. Đã bao giờ bạn tự hỏi ý nghĩa của sợ hãi là gì chưa? Nhiều lúc ta biết nếu cứ sợ, không dám mạo hiểm thì khó thành công song tại sao vẫn sợ? Thực ra thì, Sợ hãi là một người bạn tốt và cần được đối xử tử tế.


Nghĩ lại thời thơ ấu, mình phát hiện ra sợ hãi hóa ra lại là tên bạn nối khố. Còn nhớ cái hồi trẻ con, lúc mà tập đi lon ton ấy, hay tập đạp xe dưới sự kèm cặp của ông anh quý hóa, mình luôn sợ sẽ phải đo đất mất nếu anh bỏ tay ra. Lớn hơn một chút, mình đến trường, nhiều lúc mình rất muốn xung phong phát biểu bài nhưng cứ sợ nên dám. Lớn hơn chút nữa, mình thích một cô bé xinh xắn, nhưng không dám thổ lộ do sợ bạn ấy ko thích mình. Và từ đó cho đến lúc lên đại học, thi thoảng có mấy đứa bạn rủ mình tham gia một vài hoạt động như kinh doanh, khóa học kỹ năng, mình lại sợ rằng không có thời gian, sợ chưa đến lúc làm những điều đó, mình nghĩ nên tập trung vào học cái đã.

Nỗi sợ hãi đã gắn bó thân thiết với mình bấy lâu nay, và mình thấy nó không đem lại cho mình lợi ích cả mà toàn ngăn cản mình là sao? Mình từng đặt giả thiết “Chúng ta thường sợ khi làm một điều gì đó, vậy muốn hết sợ thì tốt nhất không làm gì cả?”. Sau một thời gian thử nghiệm, mình đã phải thốt lên “Ôi trời, nếu cứ thế này thì mình sẽ chẳng đạt được gì mất, phí thời gian quá!”. Quả là rắc rối, không làm gì thì sinh nỗi sợ chẳng đạt được gì, còn khi làm gì đó thì sẽ nảy sinh nỗi sợ là không làm được. Cái cảm giác sợ hãi mà đấng tạo hóa ban cho con người là có ý nghĩa gì vậy? Và để làm sao để chế ngự hay chuyển hóa nó để có ích cho mình?

Quả thực mình cũng không muốn có một tên bạn cặp kè theo suốt đời chỉ để làm mình bỏ cuộc đâu. Và thật may mắn, hôm nay mình đã ngộ ra vấn đề: Sợ hãi xuất hiện khi ta cảm thấy nguy hiểm, sợ hãi khiến cho ta cảnh giác hơn. Hãy tưởng tượng sợ hãi là sứ giả, ông ta đến với mục đích đưa ra thông điệp cảnh báo có địch mai phục. Còn chúng ta là một vị tướng cùng binh đoàn đang hành quân, lựa chọn sẽ là gì là gì? Có một cách là cho lui quân, bảo toàn lực lượng. Song cách đó chưa chắc đã hay, ta có thể dựa vào thông tin vị sứ giảcung cấp, thận trọng tìm ra một phương án đột kích tối ưu, đưa địch vào bẫy và chuyển thành sang thắng thế.

Được rồi, nếu sợ hãi là một sứ giả, thì chỉ việc đưa tin là xong thôi chứ, sao thi thoảng cứ ám ta hoài? Đó chính là do ta đã lờ qua không chịu để ý đến nó. Nói đơn giản, ta quá ngại nỗi sợ, đến nỗi không muốn tìm hiểu xem nó là gì và tìm cách quay lưng với nó. Hãy thử đặt mình vào hoàn cảnh vị sứ giả, bạn đã không ngại khó khăn cách trở để đưa tin tức cảnh báo về, ấy thế mà vị tướng quân bảo thủ, phớt lờ bạn và nhất quyết đi tiếp mà không tính toán gì cả, bạn sẽ làm gì? Tất nhiên là với tinh thần trách nhiệm cao, bạn làm sao để yên cho ông ta kia đưa quân vào chỗ chết được, cần phải tìm mọi cách để thuyết phục chứ (bởi bạn cũng phải đi cùng ông ta mà!) Nỗi sợ hãi cũng vậy, nếu bạn lờ qua nó, nó sẽ lẽo đẽo theo bạn cho đến khi hoàn thành mục đích.

Để làm rõ hơn cách thức xử lý với anh bạn này, chúng ta xét một ví dụ phổ biến là việc sợ ma, có nhiều bạn đã sợ ma rồi mà vẫn hay thuê phim ma về xem, họ tin rằng việc đó sẽ làm cho họ dũng cảm hơn chăng??? Nhưng sự thật không phải vậy, thường thì khi cảm thấy nỗi sợ đang đến, đến các đoạn phim hồi hộp chẳng hạn, họ lại tìm cách trốn tránh nó bằng việc ôm nhau la hét hoặc chùm chăn kín đầu. Suy đi tính lại, nó không giúp giải quyết vấn đề mà vô hình chung lại nhồi nhét thêm những hình ảnh kinh dị vào tiềm thức để rồi có thể lại phải hãi hùng khi lại chúng trong mơ.

Do đó, mỗi khi cảm thấy sợ hãi, hãy chấp nhận nó. Tất cả chúng ta đều có lúc sợ hãi, các diễn giả nổi tiếng đôi khi còn run khi đứng trước đám đông cơ mà, nói trước đám đông theo thống kê cho thấy chỉ xếp hàng hai sau cái chết. Đừng trốn tránh, mà hãy hãy vui mừng khi cảm thấy sợ hãi, vì khi đó tiềm thức mách bảo chúng ta rằng phải suy nghĩ, hành động cẩn trọng. Sợ hãi sinh ra không phải là để ngăn cản chúng ta hành động, mà chính suy nghĩ sai lầm của chúng ta về nỗi sợ hãi khiến chúng ta dừng lại. Đón nhận sợ hãi, dùng nó làm công cụ để giúp hành động thận trọng để đạt được mục tiêu sẽ hơn là quay lại với cái vỏ bọc thường ngày êm ấm!

theo yume.vn

luomlat_goo
03-22-2013, 11:18 AM
Lại nghe nói:
Làm nhà nước hay tư nhân, muốn có thu nhập tốt, đều phải trải qua một số "Nỗi sợ"...