RRRRRRR
08-02-2009, 09:39 PM
Sau những thành công, những giải thưởng và những lời tán tụng, mới biết làm cái nghề luôn có thăng trầm, có những bước khó khăn mà phải táo bạo mới dám làm và đủ sức đứng vững.
Vũ Trọng Phụng cũng là một trong những người tiên phong mang phong cách kiến trúc cũng như những tiêu chuẩn rất khắt khe từ Nhật Bản sang Việt Nam.
Cứ nghĩ rằng làm khoa học thì ít bị ảnh hưởng bởi dư luận, báo chí... Đọc những bài trong Forum Ashui mới biết chẳng dễ dàng chút nào.
Trích 1 đoạn trong bài của bác Xuân Bình, một "kỳ nhân" trong làng phóng viên tự do:
-----------
Kiến trúc sư cũng vậy, với một đất nước nhiều khi ăn chưa đủ no đừng nói gì đến nhu cầu làm đẹp thì quả thật đây là công việc chứa nhiều vất vả, và khi một số công nghệ pr được một số kiến trúc sư học ở bên ngoài đưa về như Võ Trọng Nghĩa chẳng hạn - nó là một cứu cánh , nó chỉ ra một bước đi thích hợp để tìm đến sự nổi tiếng cho các kts lười biếng, những kts khôn ngoan hơn thì tìm đến sự vay mượn, vay mượn từ công cụ sáng tác, ngôn ngữ sáng tác và hợp thức hóa một số khó khăn đang gặp phải dưới dạng liên kết với 1 công ty nước ngoài.
Dường như những điều đó đi ngược lại với tất cả các tiêu chí sáng tạo khác, nơi mà đáng lẽ những người làm nghệ thuật phải như là những người nông dân trên cách đồng của họ để hy vọng có được một vụ mùa bội thu.
Nhiều người tung hô này nọ,bọn trẻ con luôn coi Nghĩa như thần tượng, nhưng tôi nghĩ rằng những kiến trúc sư như Nghĩa có tội nhiều hơn là có công....Đến một lúc nào đó, những kts như vậy nên được đám đông đem ra pháp trường, giờ thì hãy chờ cho thời gian trả lời cho tất cả.
-----------------
Những người dám dấn thân, mới hiểu được cái cảm giác cô độc và bạc bẽo.
Nhưng dù sao: Kẻ cô độc lắm khi là kẻ mạnh.
Vũ Trọng Phụng cũng là một trong những người tiên phong mang phong cách kiến trúc cũng như những tiêu chuẩn rất khắt khe từ Nhật Bản sang Việt Nam.
Cứ nghĩ rằng làm khoa học thì ít bị ảnh hưởng bởi dư luận, báo chí... Đọc những bài trong Forum Ashui mới biết chẳng dễ dàng chút nào.
Trích 1 đoạn trong bài của bác Xuân Bình, một "kỳ nhân" trong làng phóng viên tự do:
-----------
Kiến trúc sư cũng vậy, với một đất nước nhiều khi ăn chưa đủ no đừng nói gì đến nhu cầu làm đẹp thì quả thật đây là công việc chứa nhiều vất vả, và khi một số công nghệ pr được một số kiến trúc sư học ở bên ngoài đưa về như Võ Trọng Nghĩa chẳng hạn - nó là một cứu cánh , nó chỉ ra một bước đi thích hợp để tìm đến sự nổi tiếng cho các kts lười biếng, những kts khôn ngoan hơn thì tìm đến sự vay mượn, vay mượn từ công cụ sáng tác, ngôn ngữ sáng tác và hợp thức hóa một số khó khăn đang gặp phải dưới dạng liên kết với 1 công ty nước ngoài.
Dường như những điều đó đi ngược lại với tất cả các tiêu chí sáng tạo khác, nơi mà đáng lẽ những người làm nghệ thuật phải như là những người nông dân trên cách đồng của họ để hy vọng có được một vụ mùa bội thu.
Nhiều người tung hô này nọ,bọn trẻ con luôn coi Nghĩa như thần tượng, nhưng tôi nghĩ rằng những kiến trúc sư như Nghĩa có tội nhiều hơn là có công....Đến một lúc nào đó, những kts như vậy nên được đám đông đem ra pháp trường, giờ thì hãy chờ cho thời gian trả lời cho tất cả.
-----------------
Những người dám dấn thân, mới hiểu được cái cảm giác cô độc và bạc bẽo.
Nhưng dù sao: Kẻ cô độc lắm khi là kẻ mạnh.