Đặng Duy Linh
08-01-2011, 02:05 PM
Hãy cho tôi một ngày an lành…
Không có sex dù trong tưởng tượng
Không có sex từ những tà áo ngắn
Không music…
Không game…
Không nắng vàng ươm
Không mưa rả rích
Không ai hát bên nhà ríu rít
Không cả tiếng chim cất tiếng tiễn mùa…
….không….
….không…
Không đến trường
Không những bài học khô khan
Không trà đá
Không nhân trần
Không tụ tập
Không lo lắng về những bài chưa học
những tiết kiểm tra
những buổi dối lừa
Giữa thế giới nhiều người đeo mặt nạ…
Cho tôi 1 chút không xăng xe khói bụi
Một ngôi chùa tọa lạc thảnh thơi
Một nhành sen trắng không buồn
Và niệm phật cho hồn thanh thản
Ai đã đi trong đời người đó mang tội?
Mà sao cứ mãi vẩn vương
Ta muốn một ngày thành thật
Với chính mình mà thôi
Cho tôi một ngày bình an
Thở làn hơi không vội vã
Không hát bài thơ nào cả
Mà vẫn có thể cười
Đã đi tự bao ngày
Tìm kiếm thứ chi
Đi đã bao nơi
Với những hao gầy
Đi tìm chi-điều đơn giản nhất
Trong một mớ bòng bong?
Kệ!
Dù ai mong
Dù ai đợi
Ta vẫn cứ bình an
Một chút lạnh se đầu mái tóc
Một chút lạnh để thèm phơi
Thèm phơi mình trên gác
Nơi hửng nắng thênh thang
Không gì cả cớ sao ta bận rộn
Dằn vặt! khổ đau! thất vọng! chán chường?
Cứ thử bình an và bước
Thảnh thơi giữa chốn nhân gian
Ta chậm rãi mà nhanh không biết
Ta cuống cuồng vòng cũng chỉ thêm lâu
Hơn nhau một chút bình an ấy
Cứ thử để thèm những bước mau
Cho tôi 1 ngày bình an
Cho tôi an lành tự tại
Không nhạc không hoa
Không gì cả
Chỉ một ngày thôi
Tựa một kiếp rồi
Thênh thang ta bước bên đời…
Thênh thang…!
Không có sex dù trong tưởng tượng
Không có sex từ những tà áo ngắn
Không music…
Không game…
Không nắng vàng ươm
Không mưa rả rích
Không ai hát bên nhà ríu rít
Không cả tiếng chim cất tiếng tiễn mùa…
….không….
….không…
Không đến trường
Không những bài học khô khan
Không trà đá
Không nhân trần
Không tụ tập
Không lo lắng về những bài chưa học
những tiết kiểm tra
những buổi dối lừa
Giữa thế giới nhiều người đeo mặt nạ…
Cho tôi 1 chút không xăng xe khói bụi
Một ngôi chùa tọa lạc thảnh thơi
Một nhành sen trắng không buồn
Và niệm phật cho hồn thanh thản
Ai đã đi trong đời người đó mang tội?
Mà sao cứ mãi vẩn vương
Ta muốn một ngày thành thật
Với chính mình mà thôi
Cho tôi một ngày bình an
Thở làn hơi không vội vã
Không hát bài thơ nào cả
Mà vẫn có thể cười
Đã đi tự bao ngày
Tìm kiếm thứ chi
Đi đã bao nơi
Với những hao gầy
Đi tìm chi-điều đơn giản nhất
Trong một mớ bòng bong?
Kệ!
Dù ai mong
Dù ai đợi
Ta vẫn cứ bình an
Một chút lạnh se đầu mái tóc
Một chút lạnh để thèm phơi
Thèm phơi mình trên gác
Nơi hửng nắng thênh thang
Không gì cả cớ sao ta bận rộn
Dằn vặt! khổ đau! thất vọng! chán chường?
Cứ thử bình an và bước
Thảnh thơi giữa chốn nhân gian
Ta chậm rãi mà nhanh không biết
Ta cuống cuồng vòng cũng chỉ thêm lâu
Hơn nhau một chút bình an ấy
Cứ thử để thèm những bước mau
Cho tôi 1 ngày bình an
Cho tôi an lành tự tại
Không nhạc không hoa
Không gì cả
Chỉ một ngày thôi
Tựa một kiếp rồi
Thênh thang ta bước bên đời…
Thênh thang…!