RRRRRRR
07-11-2011, 09:40 AM
http://t2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQYJaGGNmAhlMdF10mPWP2NZmcHp3o_B v1OUcE6XnItl2L60hINEg
Cô đến nhà bố mẹ. Mẹ ra mở cổng, vừa ngỡ ngàng, vừa vui mừng. Mẹ gọi to: “Bố nó ơi! Con gái nhớn đến chúc mừng sinh nhật mẹ này! Gớm! Lại còn cả bó hoa to đùng thế này làm gì cho lãng phí hả con?
1. Ngày còn là sinh viên, mỗi dịp sinh nhật mẹ, bao giờ cô cũng dành thời gian nấu vài món ăn để chúc mừng mẹ. Khi thì món bò bít tết chấm với nước sốt chua chua, ngọt ngọt, cay cay. Khi thì món canh cua nấu khoai sọ, rau rút. Khi thì món chuối xanh xào ốc, đậu phụ, tía tô... Cô kỳ công cắm một lọ hoa phong lan tím đặt ngay ngắn trên bàn phòng khách. Và dĩ nhiên, cô còn chọn biếu mẹ một món quà nho nhỏ như: Bộ quần áo mặc nhà, hoặc chiếc khăn quàng cổ, đôi tất da chân, hay một tập truyện ngắn.
2. Từ ngày đi làm, rồi lấy chồng, sinh con, mọi thứ cứ cuốn cô theo một guồng quay mới. Thưa dần những món ăn do chính tay cô chế biến mỗi dịp sinh nhật mẹ. Không còn lọ hoa phong lan tím đặt ngay ngắn trên bàn. Cô vẫn đến chúc mừng sinh nhật mẹ, nhưng khi thì sớm vài ngày, khi thì muộn hẳn một tuần, kèm theo đó là một “chiếc phong bì” với dòng chữ “Chúng con chúc mừng sinh nhật mẹ!”. Cô giải thích: “Để mẹ thích mua gì thì mua chứ chúng con bận quá! Với lại sợ không ưng ý mẹ”. Lý do của “sự sinh nhật không đúng ngày” là vì sinh nhật mẹ trùng với sinh nhật của sếp. Và một đồng nghiệp – nhóm trưởng của cô.
3. Lại một “mùa” sinh nhật mới của các sếp. Từ nhà sếp “lớn” ra, cô phóng xe tới quầy hoa. Chọn một bó thật to, thật đẹp, cô phóng xe đến nhà sếp “bé”. Thật không may, sếp vừa đưa cả nhà đi nghỉ mát. Cả chị giúp việc cũng đi. “Phong bì hôm nay chưa đưa thì hôm khác đưa cũng được, còn hoa thì...” – cô nghĩ thầm và phóng xe...
4. Cô đến nhà bố mẹ. Mẹ ra mở cổng, vừa ngỡ ngàng, vừa vui mừng. Mẹ gọi to: “Bố nó ơi! Con gái nhớn đến chúc mừng sinh nhật mẹ này! Gớm! Lại còn cả bó hoa to đùng thế này làm gì cho lãng phí hả con? Chỉ cần vài bông, không cần gói gém, giấy giếc gì, sẽ đỡ tốn kém hơn con ạ! Con đến thế này, là bố mẹ vui lắm rồi!...”
Rất lâu rồi cô không đến đúng ngày sinh nhật mẹ. Rất lâu rồi, cô mới lại thấy nét mặt rạng rỡ của mẹ, nụ cười tươi rói của bố.
Một cảm giác hối hận ùa vào cô. Cô thấy cay cay nơi sống mũi...
(Sưu tầm)
Cô đến nhà bố mẹ. Mẹ ra mở cổng, vừa ngỡ ngàng, vừa vui mừng. Mẹ gọi to: “Bố nó ơi! Con gái nhớn đến chúc mừng sinh nhật mẹ này! Gớm! Lại còn cả bó hoa to đùng thế này làm gì cho lãng phí hả con?
1. Ngày còn là sinh viên, mỗi dịp sinh nhật mẹ, bao giờ cô cũng dành thời gian nấu vài món ăn để chúc mừng mẹ. Khi thì món bò bít tết chấm với nước sốt chua chua, ngọt ngọt, cay cay. Khi thì món canh cua nấu khoai sọ, rau rút. Khi thì món chuối xanh xào ốc, đậu phụ, tía tô... Cô kỳ công cắm một lọ hoa phong lan tím đặt ngay ngắn trên bàn phòng khách. Và dĩ nhiên, cô còn chọn biếu mẹ một món quà nho nhỏ như: Bộ quần áo mặc nhà, hoặc chiếc khăn quàng cổ, đôi tất da chân, hay một tập truyện ngắn.
2. Từ ngày đi làm, rồi lấy chồng, sinh con, mọi thứ cứ cuốn cô theo một guồng quay mới. Thưa dần những món ăn do chính tay cô chế biến mỗi dịp sinh nhật mẹ. Không còn lọ hoa phong lan tím đặt ngay ngắn trên bàn. Cô vẫn đến chúc mừng sinh nhật mẹ, nhưng khi thì sớm vài ngày, khi thì muộn hẳn một tuần, kèm theo đó là một “chiếc phong bì” với dòng chữ “Chúng con chúc mừng sinh nhật mẹ!”. Cô giải thích: “Để mẹ thích mua gì thì mua chứ chúng con bận quá! Với lại sợ không ưng ý mẹ”. Lý do của “sự sinh nhật không đúng ngày” là vì sinh nhật mẹ trùng với sinh nhật của sếp. Và một đồng nghiệp – nhóm trưởng của cô.
3. Lại một “mùa” sinh nhật mới của các sếp. Từ nhà sếp “lớn” ra, cô phóng xe tới quầy hoa. Chọn một bó thật to, thật đẹp, cô phóng xe đến nhà sếp “bé”. Thật không may, sếp vừa đưa cả nhà đi nghỉ mát. Cả chị giúp việc cũng đi. “Phong bì hôm nay chưa đưa thì hôm khác đưa cũng được, còn hoa thì...” – cô nghĩ thầm và phóng xe...
4. Cô đến nhà bố mẹ. Mẹ ra mở cổng, vừa ngỡ ngàng, vừa vui mừng. Mẹ gọi to: “Bố nó ơi! Con gái nhớn đến chúc mừng sinh nhật mẹ này! Gớm! Lại còn cả bó hoa to đùng thế này làm gì cho lãng phí hả con? Chỉ cần vài bông, không cần gói gém, giấy giếc gì, sẽ đỡ tốn kém hơn con ạ! Con đến thế này, là bố mẹ vui lắm rồi!...”
Rất lâu rồi cô không đến đúng ngày sinh nhật mẹ. Rất lâu rồi, cô mới lại thấy nét mặt rạng rỡ của mẹ, nụ cười tươi rói của bố.
Một cảm giác hối hận ùa vào cô. Cô thấy cay cay nơi sống mũi...
(Sưu tầm)