Mad
07-03-2011, 08:40 PM
Mỗi chúng con khi ra đời được âu yếm trao một cái tên. Một cái tên thường mang nghĩa Hán-Việt sâu sắc nhưng lại được viết bằng kí tự La tinh. Dù viết ở ngôn ngữ nào, tên người Việt vẫn được nguyên những họ Nguyễn, họ Lê, họ Trần, họ Phạm...
Lớn lên, mỗi chúng con được trao một tấm hộ chiếu. Tấm sổ xanh bé tẹo gắn Quốc huy. Giữa một chồng hộ chiếu đợi nhập cảnh, nhận ra một Việt Nam. Tổ quốc theo con bước sang bên kia đường biên giới.
Mỗi chúng con mang bên cạnh tên mình một địa chỉ, là địa danh hào kiệt của ông cha, là tên các chiến thắng lớn lao, là tên những triều đại thăng trầm trong lịch sử non sông này.
Mỗi chúng con mang một đôi mắt đen hai mí, một mái tóc đen và làn da rám nắng nhiệt đới. Con mang đường nét, khuôn mặt của bố của mẹ, của những dáng người Việt Nam nhỏ nhắn, nhanh nhẹn.
Mỗi chúng con nói tiếng Việt hàng ngày và nghe tiếng mẹ gọi thân thương trong điện thoại. Mỗi âm, mỗi từ con nói hôm nay là quà tặng từ lịch sử, của đồng bào con ngàn đời.
Mỗi chúng con dán trên má mình một miếng cờ Tổ quốc nhỏ xíu ngày hội. Nụ cười của chúng con cạnh lá cờ đỏ thành nụ cười Việt Nam, nuóc mắt lăn nhẹ trên cờ là nước mắt Việt Nam.
Mỗi chúng con, với các tiếng ngoại ngữ khác nhau, dịch những câu chuyện về lịch sử, văn hóa đất nước mình sang nhiều thứ tiếng. Qua kiến thức của chúng con, nước Việt hiện hình trong tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Nhật...đến với những người khách phương xa.
Mỗi chúng con là một Việt Nam, một Việt Nam trẻ. Và xin cha mẹ, thầy cô hãy tin: Khi nhìn chúng con, bạn bè thế giới đã nhìn thấy Tổ quốc mình với những gì giản dị nhất, sinh động nhất, tươi trẻ nhất...
Theo câu chuyện của Kim Ngân trong tuyển tập "Mỗi teen là một Việt Nam"
Lớn lên, mỗi chúng con được trao một tấm hộ chiếu. Tấm sổ xanh bé tẹo gắn Quốc huy. Giữa một chồng hộ chiếu đợi nhập cảnh, nhận ra một Việt Nam. Tổ quốc theo con bước sang bên kia đường biên giới.
Mỗi chúng con mang bên cạnh tên mình một địa chỉ, là địa danh hào kiệt của ông cha, là tên các chiến thắng lớn lao, là tên những triều đại thăng trầm trong lịch sử non sông này.
Mỗi chúng con mang một đôi mắt đen hai mí, một mái tóc đen và làn da rám nắng nhiệt đới. Con mang đường nét, khuôn mặt của bố của mẹ, của những dáng người Việt Nam nhỏ nhắn, nhanh nhẹn.
Mỗi chúng con nói tiếng Việt hàng ngày và nghe tiếng mẹ gọi thân thương trong điện thoại. Mỗi âm, mỗi từ con nói hôm nay là quà tặng từ lịch sử, của đồng bào con ngàn đời.
Mỗi chúng con dán trên má mình một miếng cờ Tổ quốc nhỏ xíu ngày hội. Nụ cười của chúng con cạnh lá cờ đỏ thành nụ cười Việt Nam, nuóc mắt lăn nhẹ trên cờ là nước mắt Việt Nam.
Mỗi chúng con, với các tiếng ngoại ngữ khác nhau, dịch những câu chuyện về lịch sử, văn hóa đất nước mình sang nhiều thứ tiếng. Qua kiến thức của chúng con, nước Việt hiện hình trong tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Nhật...đến với những người khách phương xa.
Mỗi chúng con là một Việt Nam, một Việt Nam trẻ. Và xin cha mẹ, thầy cô hãy tin: Khi nhìn chúng con, bạn bè thế giới đã nhìn thấy Tổ quốc mình với những gì giản dị nhất, sinh động nhất, tươi trẻ nhất...
Theo câu chuyện của Kim Ngân trong tuyển tập "Mỗi teen là một Việt Nam"