PDA

View Full Version : thơ


kinhcan88
06-25-2010, 07:21 PM
Ở trong anh em đã từng thấy biển
Còn bây giờ trong biển em thấy anh
Mà biển sáng nay bình minh như chậm đến
Có tiếng thầm thì ai bỏ lại trong đêm

Biển vẫn nhớ anh như nhớ bờ cát trắng
Cát đã vô tình chẳng giữ dấu chân xưa
Cũng như anh, tự lâu rồi, chắc hẳn
Đâu nhớ gì lời nguyện của giọt mưa

Biển cũng tương tư nên lòng sâu thăm thẳm
Gặp nhau đây mà chẳng hỏi câu nào
Lặng yên thế, sao tình ta lại đắm
Sóng khi nào về góp nhặt những hư hao?

Biển đứng đơn côi từ anh không quay lại
Bóng mây rơi thành khói mịt mù trời
Em chợt hiểu biển có nỗi buồn tê tái
Em có buồn chắc cũng ngần ấy mà thôi...!

kinhcan88
06-26-2010, 11:21 AM
Tay tôi cầm chiếc tẩy

Xóa thử một tình yêu

Bóng bàn tay xiêu xiêu

Nằm nghiêng trên giấy trắng



Đây là chiều thu lặng

Từng chiếc lá im nghe

Những nỗi nhớ nín khe

Nấp vào từng con chữ



Đây là đêm mưa đổ

Hai bóng tựa vào nhau

Bàn tay níu mùa sau

Canh tàn còn lần lữa



Đây sớm hè rực lửa

Ve thử đàn tinh mơ

Dường như trong sương mờ

Câu thơ chờ xao xuyến



Và bao nhiêu kỷ niệm

Chật chội bộ nhớ đầy

Bắt đầu từ đâu đây

Tấy lắc đầu... bất lực

11111
06-27-2010, 09:39 PM
Và một sáng nghe rừng vang tiếng hát

Tiếng mơ hồ của cây lá lao xao

Lời vu vơ sao nghe quá ngọt ngào

Cây đứng thẳng mà hồn ta nghiêng ngả



Rồi một chiều suối nước trong bỗng lạ

Róc rách buồn một khúc nhạc ngu ngơ

Đá sỏi cười, đám cỏ biết làm thơ

Chú nai tơ uống hoài con suối mộng



Rồi một đêm gió hoang về lồng lộng

Mang cô đơn từ đỉnh núi xa vời

Xé nỗi buồn thành từng mảnh chơi vơi

Bay lên cao biến thành sao lấp lánh



Và thời gian bỗng ngập tràn ảo ảnh

Chốn rừng hoang thấp thoáng áo lụa vàng

Tóc dài buông soi bên dòng suối lạnh

CÓ PHẢI LÀ.....EM NHỚ ANH CHĂNG?