vunam
03-19-2010, 08:08 PM
vậy là từ nay cuộc sống mh còn còn tẻ nhạt nữa rồi, mình đã cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn rất nhiều rồi. Từ trước giờ cuộc đời mình như trăng giấy trắng vậy, ko âu ko lo ko muộn phiền ko niềm vui, ko ý nghĩa. Nhưng giờ cuộc sống mh đã thêm dc một việc, một việc thật đơn giản, chỉ là chờ một câu nói. Đây có lẽ là một việc tầm phàm ko ý nghĩa j hết, nhưng với mh nó như một dấu chấm tô điểm thêm cho cuộc sống vậy. Một việc đều thật tốt khi mình có một điều j đó để chờ, cho dù điều đó sẽ mãi ko xảy ra, mh vẫn thấy vui, vì cuộc sống mh ko còn là đường thẳng vô vị nữa, cuối cùng nó đã có thêm sắc màu.
mh sống từ trước đến giờ đều trải qua thật bình dị, khổ có, phiền có, vui có,... mọi việc đều diễn ra theo một tuần hoàn lặp đi lặp lại theo một chu kỳ nhất định. Mỗi ngày như mọi ngày, chỉ một việc, đến trường, về nhà, về nhà, đến trường, ko bạn bè... dần dần mọi việc cứ thế cứ thế mà diễn ra, ko có sự quan tâm nhiều đến việc xung quanh, chỉ quan tâm những việc xảy ra với mh, ko lo nghĩ nhiều đến suy nghĩ của người khác. Dần dần mh thấy mh giống như cỗ máy, vận hành theo những j dc lặp trình sẵn, chỉ làm những việc sao cho ko để người nhà phải lo lắng, cứ thế mọi việc diễn ra cứ như theo một đường thẳng dài mãi...
Giờ mh đã khác, bên mh giờ đã có thêm những người bạn mới, những điều khiến mh biết thêm cảm giác buồn, vui, cô đơn, hạnh phúc, đắng cay, quan tâm, lo lắng... Mh dần dần thay đổi bản thân, để ngày càng hòa nhập hơn với mọi người. Tuy rằng bây giờ vẫn còn những ngập ngừng, nhưng dần dần rồi sẽ thay đổi hơn.
Các bạn, dù những người mh chưa gặp, nhưng tất cả mọi người đều là những bông hoa, những nụ cười, những niềm vui mà mh sẽ đem trang trí lên thân cây của mh, để nó ko còn khô cằn, già cỗi, để nó luôn tràn đầy nhựa sống...
mh sống từ trước đến giờ đều trải qua thật bình dị, khổ có, phiền có, vui có,... mọi việc đều diễn ra theo một tuần hoàn lặp đi lặp lại theo một chu kỳ nhất định. Mỗi ngày như mọi ngày, chỉ một việc, đến trường, về nhà, về nhà, đến trường, ko bạn bè... dần dần mọi việc cứ thế cứ thế mà diễn ra, ko có sự quan tâm nhiều đến việc xung quanh, chỉ quan tâm những việc xảy ra với mh, ko lo nghĩ nhiều đến suy nghĩ của người khác. Dần dần mh thấy mh giống như cỗ máy, vận hành theo những j dc lặp trình sẵn, chỉ làm những việc sao cho ko để người nhà phải lo lắng, cứ thế mọi việc diễn ra cứ như theo một đường thẳng dài mãi...
Giờ mh đã khác, bên mh giờ đã có thêm những người bạn mới, những điều khiến mh biết thêm cảm giác buồn, vui, cô đơn, hạnh phúc, đắng cay, quan tâm, lo lắng... Mh dần dần thay đổi bản thân, để ngày càng hòa nhập hơn với mọi người. Tuy rằng bây giờ vẫn còn những ngập ngừng, nhưng dần dần rồi sẽ thay đổi hơn.
Các bạn, dù những người mh chưa gặp, nhưng tất cả mọi người đều là những bông hoa, những nụ cười, những niềm vui mà mh sẽ đem trang trí lên thân cây của mh, để nó ko còn khô cằn, già cỗi, để nó luôn tràn đầy nhựa sống...