Sand
03-13-2010, 01:23 AM
Trong lúc tìm tài liệu để chuẩn bị cho bài thuyết trình môn quản trị bán hàng, thấy câu truyện ngụ ngôn này hay ho nên post lên đây cho mọi người đọc hơi (hy vọng không bị trùng!)
Cáo và vua khỉ:
Trong Vũ hội rừng xanh, nhờ những bước nhảy điêu luyện và dáng vẻ linh hoạt mà khỉ được tôn lên làm Vua của rừng xanh. Thấy vậy, cáo ta vô cùng tức tối, nó luôn mong có một cơ hội để lật đổ vương miệng của vua khỉ.
Hôm đó, khi phát hiện thấy cái bẫy kẹp một miếng thịt to bên đường, cáo vội mời vua khỉ tới. Nó chỉ vào miếng thịt thơm phức trong bẫy, ngọt ngào mời:
- Đại vương, ở đây có món quý, con chẳng dám ăn. Chỉ mình ngài mới xứng đáng được xơi.
Khỉ còn đang phấn khích men say vừa được đăng quang nên chẳng nghĩ ngợi gì, chạy ngay lại lấy miếng thịt. Thế là nó bị sa chân vào bẫy. Đau đớn, khỉ lúc này mới hiểu ra. Nó lớn tiếng mắng nhiếc cáo:
- Mi thật là đồ thâm hiểm. Ta có làm gì mi đâu mà mi lại đang tâm làm hại ta.
Cáo đắc ý chửi lại:
- Đồ ngu, chỉ có việc nhỏ thể mà mi cũng không biết. Thế mà còn dám đòi làm vua nữa đấy !
==> Bài học kinh doanh: Hám hư vinh, chuộng danh hão ... vốn đã là thói xấu ở đời. Nhưng trên thương trường, cái danh hão mà đánh đổi bằng vị thế đang lên, bằng quyền lợi chính đáng của công ty, thì quả càng đáng lên án, nên phòng ngừa.
Cầu mong của chuột:
Trong khu rừng nọ có một con chuột suốt ngày buồn bã, đau khổ. Nó nghĩ bề ngoài nó không đẹp, lại chả có tài cán gì. Và thấy mèo thật đáng ngưỡng mộ.
Con chuột đau khổ bèn tìm đến thần Núi, cầu xin thầy biến nó thành một con mèo. Thần núi không chịu được sự quấy rầy, liền thực hiện mơ ước của nó.
Nhưng niềm vui chả kéo dài được mấy ngày: nó thấy mèo lại sợ chó, chó lại sợ sói...Vì thế nó cứ xin đi xin lại hết biến thành chó lại thành sói...
Cứ như vậy, cuối cùng chuột biến thành vua của rừng sâu-một con voi vô cùng to lớn. Nó nghêng ngang đi khắp nơi, thấy mọi con vật đều cúi đầu không dám hé răng. Nó vô cùng hãnh diện trước uy phong của mình.
Nhưng rồi không lâu sau, nó phát hiện ra thứ mà voi sợ nhất lại chính là chuột, vì thế thần tượng của nó bây giờ thành ra một con chuột nhỏ bé! Vậy là nó lại vội vàng chạy đến cầu xin Thần núi...
==> Bài học kinh doanh: Thần tượng hoá người khác là một công việc không có ý nghĩa gì cả, bởi vì ai cũng có nhược điểm của mình. Chỉ có tự tin vào bản thân, thì chúng ta mới có dũng khí để cạnh tranh và chiến thắng đối thủ.
Triết lý dùng người của vua sư tử:
Vua sư tử đã ở ngôi rất lâu năm vì ngài là người rất có năng lực lãnh đạo. Dưới thời trị vì của ngài, mọi việc được phân công rất rõ ràng, mọi thứ đều rất có trật tự, khiến người ngoài rất khó chen chân vào được.
Trong rừng, sói luôn tỏ ra không phục vua sư tử nhưng ngài không hề tỏ ra phật ý, mà còn để nó đảm nhiệm chức vụ vô cùng quan trọng là Tư lệnh quân đội. Ngược lại, cáo rất giỏi khua môi múa mép, nhưng lại không được vua trọng dụng.
Trong đại hội toàn khu rừng, vua sư tử đã tâm sự về triết lý dùng người của mình:
- Ta không bao giờ do dự sử dụng những người ta không thích lắm, nhưng lại thật sự có tài. Còn trọng dụng những kẻ chỉ biết suốt ngày nịnh nọt thì thật là một sai lầm lớn. Cũng có nghĩa là ta sẽ tìm đến những người có cá tính mạnh, không câu nệ, biết nói thẳng những điều người khác không thích. Nếu các người biết phát hiện ra những người như thế ở xung quanh mình, kiên nhẫn lắng nghe họ, thì công việc sẽ luôn suôn sẻ. Điều này cũng có thể ví như một con vịt hoang, nó có thể bị con người thuần phục. Nhưng một khi đã bị thuần phục thì nó sẽ mất đi bản tính hoang dã của mình, không bao giờ được tung cánh bay trên bầu trời xanh nữa.
==> Bài học kinh doanh: Có rất nhiều vị lãnh đạo thích những nhân viên biết lắng nghe lời vì như thế sẽ dễ khống chế họ. Nhưng như vậy thì công ty sẽ không có sức sống và người giỏi sẽ dần bỏ đi. Nếu công ty bạn đang tồn tại hiện tượng đó, thì đã đến lúc bạn xem xét lại một cách nghiêm túc chiến lược dùng người của mình.
Cáo và vua khỉ:
Trong Vũ hội rừng xanh, nhờ những bước nhảy điêu luyện và dáng vẻ linh hoạt mà khỉ được tôn lên làm Vua của rừng xanh. Thấy vậy, cáo ta vô cùng tức tối, nó luôn mong có một cơ hội để lật đổ vương miệng của vua khỉ.
Hôm đó, khi phát hiện thấy cái bẫy kẹp một miếng thịt to bên đường, cáo vội mời vua khỉ tới. Nó chỉ vào miếng thịt thơm phức trong bẫy, ngọt ngào mời:
- Đại vương, ở đây có món quý, con chẳng dám ăn. Chỉ mình ngài mới xứng đáng được xơi.
Khỉ còn đang phấn khích men say vừa được đăng quang nên chẳng nghĩ ngợi gì, chạy ngay lại lấy miếng thịt. Thế là nó bị sa chân vào bẫy. Đau đớn, khỉ lúc này mới hiểu ra. Nó lớn tiếng mắng nhiếc cáo:
- Mi thật là đồ thâm hiểm. Ta có làm gì mi đâu mà mi lại đang tâm làm hại ta.
Cáo đắc ý chửi lại:
- Đồ ngu, chỉ có việc nhỏ thể mà mi cũng không biết. Thế mà còn dám đòi làm vua nữa đấy !
==> Bài học kinh doanh: Hám hư vinh, chuộng danh hão ... vốn đã là thói xấu ở đời. Nhưng trên thương trường, cái danh hão mà đánh đổi bằng vị thế đang lên, bằng quyền lợi chính đáng của công ty, thì quả càng đáng lên án, nên phòng ngừa.
Cầu mong của chuột:
Trong khu rừng nọ có một con chuột suốt ngày buồn bã, đau khổ. Nó nghĩ bề ngoài nó không đẹp, lại chả có tài cán gì. Và thấy mèo thật đáng ngưỡng mộ.
Con chuột đau khổ bèn tìm đến thần Núi, cầu xin thầy biến nó thành một con mèo. Thần núi không chịu được sự quấy rầy, liền thực hiện mơ ước của nó.
Nhưng niềm vui chả kéo dài được mấy ngày: nó thấy mèo lại sợ chó, chó lại sợ sói...Vì thế nó cứ xin đi xin lại hết biến thành chó lại thành sói...
Cứ như vậy, cuối cùng chuột biến thành vua của rừng sâu-một con voi vô cùng to lớn. Nó nghêng ngang đi khắp nơi, thấy mọi con vật đều cúi đầu không dám hé răng. Nó vô cùng hãnh diện trước uy phong của mình.
Nhưng rồi không lâu sau, nó phát hiện ra thứ mà voi sợ nhất lại chính là chuột, vì thế thần tượng của nó bây giờ thành ra một con chuột nhỏ bé! Vậy là nó lại vội vàng chạy đến cầu xin Thần núi...
==> Bài học kinh doanh: Thần tượng hoá người khác là một công việc không có ý nghĩa gì cả, bởi vì ai cũng có nhược điểm của mình. Chỉ có tự tin vào bản thân, thì chúng ta mới có dũng khí để cạnh tranh và chiến thắng đối thủ.
Triết lý dùng người của vua sư tử:
Vua sư tử đã ở ngôi rất lâu năm vì ngài là người rất có năng lực lãnh đạo. Dưới thời trị vì của ngài, mọi việc được phân công rất rõ ràng, mọi thứ đều rất có trật tự, khiến người ngoài rất khó chen chân vào được.
Trong rừng, sói luôn tỏ ra không phục vua sư tử nhưng ngài không hề tỏ ra phật ý, mà còn để nó đảm nhiệm chức vụ vô cùng quan trọng là Tư lệnh quân đội. Ngược lại, cáo rất giỏi khua môi múa mép, nhưng lại không được vua trọng dụng.
Trong đại hội toàn khu rừng, vua sư tử đã tâm sự về triết lý dùng người của mình:
- Ta không bao giờ do dự sử dụng những người ta không thích lắm, nhưng lại thật sự có tài. Còn trọng dụng những kẻ chỉ biết suốt ngày nịnh nọt thì thật là một sai lầm lớn. Cũng có nghĩa là ta sẽ tìm đến những người có cá tính mạnh, không câu nệ, biết nói thẳng những điều người khác không thích. Nếu các người biết phát hiện ra những người như thế ở xung quanh mình, kiên nhẫn lắng nghe họ, thì công việc sẽ luôn suôn sẻ. Điều này cũng có thể ví như một con vịt hoang, nó có thể bị con người thuần phục. Nhưng một khi đã bị thuần phục thì nó sẽ mất đi bản tính hoang dã của mình, không bao giờ được tung cánh bay trên bầu trời xanh nữa.
==> Bài học kinh doanh: Có rất nhiều vị lãnh đạo thích những nhân viên biết lắng nghe lời vì như thế sẽ dễ khống chế họ. Nhưng như vậy thì công ty sẽ không có sức sống và người giỏi sẽ dần bỏ đi. Nếu công ty bạn đang tồn tại hiện tượng đó, thì đã đến lúc bạn xem xét lại một cách nghiêm túc chiến lược dùng người của mình.