miuluoi87
09-24-2009, 07:47 AM
Thuở nhỏ, một con bé hay mơ mộng là tôi rất thích truyện cổ tích.
Tôi thích truyện cổ tích, thích cái kết thúc hoàng tử sánh vai cùng công chúa, thích cái đoạn mụ phù thủy bị tiêu diệt.
Công chúa, luôn luôn phải là một cô gái xinh đẹp, nhân hậu.
Hoàng tử, đương nhiên là một chàng trai tài giỏi, tuấn tú.
Và mụ phù thủy, chắc chắn phải xấu xí, độc ác.
Tôi có một niềm tin mãnh liệt giữa cổ tích và cuộc đời. Và con bé non nớt là tôi ngày ấy, đã nghĩ rằng, chỉ có công chúa mới được lấy hoàng tử, chỉ những người xinh đẹp mới hiền hậu, và tất nhiên mụ phù thủy không thể lấy hoàng tử, mụ phù thủy không bao giờ là người tốt!
Nhưng đó là suy nghĩ của con bé nhìn đời chỉ qua lăng kính bé nhỏ của những câu chuyện cổ tích!
Bạn của tôi, bạn không xinh đẹp như công chúa, nhưng bạn rất hiền lành, lương thiện. Bạn có quyền mơ ước cho mình một hoàng tử?
Bạn của tôi, bạn không khôi ngô, tuấn tú, nhưng bạn tháo vát, chăm chỉ.
Bạn có quyền mơ ước cho mình một công chúa?
Những câu chuyện cổ tích không thể cấm cản bạn tôi, những người không phải là công chúa, sánh vai cùng hoàng tử… và ngược lại.
Những người xung quanh tôi, bạn xinh đẹp như công chúa, nhưng bạn kiêu căng, ích kỉ.
Bạn tin rằng mình sẽ gặp được hoàng tử?
Những người xung quanh tôi, bạn khôi ngô như hoàng tử, nhưng bạn cộc cằn, lười biếng.
Bạn tin rằng mình sẽ gặp được công chúa?
Nhưng bạn ạ, quyền năng của những câu chuyện cổ tích không tồn tại trong cuộc đời thực.
Tôi bắt đầu băn khoăn về những câu chuyện cổ tích?
Tôi bắt đầu lo lắng có nên đọc truyện cổ tích cho những em bé trong sáng, ngây thơ, khi mà giữa cổ tích và cuộc đời có quá nhiều điều ngược ngạo?
Để cho những em bé đừng như tôi thưở nhỏ.
“Mẹ ơi, sao chú kia xấu vậy mà được lấy công chúa?”
“Mẹ ơi, con không xinh đẹp như công chúa, con không được lấy hoàng tử phải không?”
…..
“Ngày xưa, khi tôi biết mình không thể trở thành công chúa, tôi đã rất buồn. Nhưng lúc đó, tôi lại muốn là chính tôi … để không thể nhầm lẫn với một ai khác” (trích truyện tranh “Con nhà giàu”)
Tôi thích truyện cổ tích, thích cái kết thúc hoàng tử sánh vai cùng công chúa, thích cái đoạn mụ phù thủy bị tiêu diệt.
Công chúa, luôn luôn phải là một cô gái xinh đẹp, nhân hậu.
Hoàng tử, đương nhiên là một chàng trai tài giỏi, tuấn tú.
Và mụ phù thủy, chắc chắn phải xấu xí, độc ác.
Tôi có một niềm tin mãnh liệt giữa cổ tích và cuộc đời. Và con bé non nớt là tôi ngày ấy, đã nghĩ rằng, chỉ có công chúa mới được lấy hoàng tử, chỉ những người xinh đẹp mới hiền hậu, và tất nhiên mụ phù thủy không thể lấy hoàng tử, mụ phù thủy không bao giờ là người tốt!
Nhưng đó là suy nghĩ của con bé nhìn đời chỉ qua lăng kính bé nhỏ của những câu chuyện cổ tích!
Bạn của tôi, bạn không xinh đẹp như công chúa, nhưng bạn rất hiền lành, lương thiện. Bạn có quyền mơ ước cho mình một hoàng tử?
Bạn của tôi, bạn không khôi ngô, tuấn tú, nhưng bạn tháo vát, chăm chỉ.
Bạn có quyền mơ ước cho mình một công chúa?
Những câu chuyện cổ tích không thể cấm cản bạn tôi, những người không phải là công chúa, sánh vai cùng hoàng tử… và ngược lại.
Những người xung quanh tôi, bạn xinh đẹp như công chúa, nhưng bạn kiêu căng, ích kỉ.
Bạn tin rằng mình sẽ gặp được hoàng tử?
Những người xung quanh tôi, bạn khôi ngô như hoàng tử, nhưng bạn cộc cằn, lười biếng.
Bạn tin rằng mình sẽ gặp được công chúa?
Nhưng bạn ạ, quyền năng của những câu chuyện cổ tích không tồn tại trong cuộc đời thực.
Tôi bắt đầu băn khoăn về những câu chuyện cổ tích?
Tôi bắt đầu lo lắng có nên đọc truyện cổ tích cho những em bé trong sáng, ngây thơ, khi mà giữa cổ tích và cuộc đời có quá nhiều điều ngược ngạo?
Để cho những em bé đừng như tôi thưở nhỏ.
“Mẹ ơi, sao chú kia xấu vậy mà được lấy công chúa?”
“Mẹ ơi, con không xinh đẹp như công chúa, con không được lấy hoàng tử phải không?”
…..
“Ngày xưa, khi tôi biết mình không thể trở thành công chúa, tôi đã rất buồn. Nhưng lúc đó, tôi lại muốn là chính tôi … để không thể nhầm lẫn với một ai khác” (trích truyện tranh “Con nhà giàu”)