PDA

View Full Version : Viết cho những tiếng rao...


RRRRRRR
03-11-2010, 01:01 PM
Sớm mai, Hà Nội còn mờ sương. Đầu ngõ đã nghe tiếng rao quen thuộc: "Bánh mì nóng ơ!". Người ấy, một bác đã ngoài năm mươi,đôi chân bị tật, bước thấp bước cao qua những căn nhà trọ. 9h15, ai đó còn ngủ nướng, cũng có thể nghe tiếng rao của chị mua đồng nát: "Đồng nát giấy vụn bán...". Giọng Hải Dương của chị, nghe thật đặc biệt, đủ dài và đủ vang để đi qua mọi cánh cửa vào từng căn nhà, để biết đâu, ai đó muốn bán tập báo cũ...

Một giờ đêm, đông, ngõ phố chìm trong cái lạnh vô tình. Ngồi một mình trong căn nhà cũng lạnh, bỗng xót xa khi nghe tiếng rao ấy: "Bánh mì bánh khúc ơ!" Tiếng rao xa dần, xa dần, rồi chìm dần vào đêm, vào cái lạnh mùa đông Hà Nội... Giữa dòng đời hối hả, có lúc nào bạn dừng lại, nghe tiếng rao?

bb91
03-11-2010, 06:45 PM
Ngày còn đi thi đại học, lần đầu tiên đặt chân lên HN khi nghe những tiếng rao ấy em và những người bạn em cảm thấy thật...buồn cười vì tiếng rao ấy thật lạ lẫm, nghe thật lạ và còn ngộ nữa (vì chất giọng xa lạ quá). Nhưng rùi từ ngày nhập học, chỉ mới vài tháng thui mà mọi thứ trở nên quen hơn và có vẻ nó làm em đôi khi thấy chạnh lòng đến kì lạ. Lắng nghe một chút thui, mọi thứ bỗng trở thành cảm xúc của mỗi người, thật giản đơn mà đầy suy ngẫm!

RRRRRRR
03-11-2010, 08:57 PM
Có tiếng rao sao nghe lạc lỏng giữa phố chiều lao xao
Có tiếng rao nghe xơ xác xanh xao khuất sau hàng phố cao cao
Có phải chị tôi ra đi từng chốn quê nghèo
Có phải mẹ anh bôn ba từ miền Trung xa xôi
Thôi về đi anh, về đi anh ký túc xá giờ vắng tanh
Tụi nó đã đi cả rồi, lao vào những cuộc chơi
Chỉ còn chúng ta nghẹn ngào chơi vơi
Có tiếng rao như lời mẹ tôi, như lời chị tôi
Mang quê hương trên đôi vai gầy
Những trái ổi xẻ, những trái me
Đậu phộng luộc, đòn gánh tre
Ai mua, ai không mua, ai mua
Chỉ có lũ trẻ
Tí ơi có chua không?
Tèo ơi có đắng không?

(Võ Thiện Thanh)

kinhcan88
03-11-2010, 10:31 PM
"Ai ăn bánh bột lọc không?
Tiếng rao sao mà ướt lạnh tê lòng!
Tiếng rao nhỏ của một em bé gái
Không vang lâu, chỉ vừa đủ rao mời”

(Một tiếng rao đêm-Tố Hữu).