RRRRRRR
03-11-2010, 01:01 PM
Sớm mai, Hà Nội còn mờ sương. Đầu ngõ đã nghe tiếng rao quen thuộc: "Bánh mì nóng ơ!". Người ấy, một bác đã ngoài năm mươi,đôi chân bị tật, bước thấp bước cao qua những căn nhà trọ. 9h15, ai đó còn ngủ nướng, cũng có thể nghe tiếng rao của chị mua đồng nát: "Đồng nát giấy vụn bán...". Giọng Hải Dương của chị, nghe thật đặc biệt, đủ dài và đủ vang để đi qua mọi cánh cửa vào từng căn nhà, để biết đâu, ai đó muốn bán tập báo cũ...
Một giờ đêm, đông, ngõ phố chìm trong cái lạnh vô tình. Ngồi một mình trong căn nhà cũng lạnh, bỗng xót xa khi nghe tiếng rao ấy: "Bánh mì bánh khúc ơ!" Tiếng rao xa dần, xa dần, rồi chìm dần vào đêm, vào cái lạnh mùa đông Hà Nội... Giữa dòng đời hối hả, có lúc nào bạn dừng lại, nghe tiếng rao?
Một giờ đêm, đông, ngõ phố chìm trong cái lạnh vô tình. Ngồi một mình trong căn nhà cũng lạnh, bỗng xót xa khi nghe tiếng rao ấy: "Bánh mì bánh khúc ơ!" Tiếng rao xa dần, xa dần, rồi chìm dần vào đêm, vào cái lạnh mùa đông Hà Nội... Giữa dòng đời hối hả, có lúc nào bạn dừng lại, nghe tiếng rao?