Sand
02-02-2010, 12:02 AM
Tôi, tay tình cờ chạm phải một cuốn sách bé xinh và mượt mà ... "message from flowers" , dù không nhớ đã đọc nó biết bao nhiêu lần nhưng cảm xúc trong tôi vẫn nguyên vẹn như ngày nào (lần đầu tôi biết đến sự tồn tại của nó, ấy là khi tôi học lớp 9 ... và tình cờ nó nằm lăn lốc trong một hiệu sách cũ)
Mỗi loài hoa với các thông điệp riêng; hoa Đại (cả cuộc đời hy sinh không toan tính, còn loài người?), hoa Dâm Bụt (ước mong tình thân trước thời thế đổi thay, khi mà con người chỉ biết nghĩ đến bản thân), hoa Quỳnh ( sự sám hối muộn màng khi thời gian trôi đi -> tôi xem đây như bài học răn đe cho chính mình). Thông điệp về tình yêu cao đẹp của hoa Hồng, Nhất Chi Mai, Cát Đằng, Muồng Bò Cạp, từng một thời được tôi ưa thích và thuộc làu vì ngôn từ mượt mà , hình ảnh lãng mạn nhưng vẫn thấm đẫm tình cảm chân thành ^^
Nhưng khiến tôi xúc động hơn cả vẫn là loài hoa Cánh chuồn Chuồn :
"Không hiểu ai đã đặt tên "vũ trụ" (comos) cho loài hoa họ Cúc mỏng manh này. tên đó gợi ta nhớ đến tình thương bao la của vạn vật, một con giun vẫn gắng lê thân về chỗ đất ẩm để sống dù đã bị chân ta vô tình giẫm phải (-> hình ảnh này khiến tôi không khỏi nhói đau, thương cho 1 kiếp hẩm hiu). Một thân cây dù bị chặt ngang vẫn không ngừng đâm ra những chồi non (-> mình yếu đuối còn thua 1 cái cây sao?).
Vạn vật yêu quý sự sống của mình chẳng kém con ngưòi.
Thế mà bao nhiêu tôm cá, rau cỏ sẵn sàng hy sinh để giúp cho ta sống. Chúng hy vọng được sống mãi trong con người, vì chỉ con người mới có khả năng sống mãi mà tinh thần vượt lên trên vật chất. Những đĩa cơm mứa ( hên là tôi không thường như thế, chỉ có đêm ấy nhưng dù sao vẫn cảm ơn người tốt bụng đã giúp tôi giải quyết tất cả để tôi ko cảm thấy mình là người có lỗi!) những rác bẩn đổ ra đường, những cuốn vơ, cây viết bỏ đi nửa chừng... tất cả đều là những sự xúc phạm đến vũ trụ mà ta tưởng là vô tri vô giác ấy, ta chỉ xứng đáng là anh cả của vũ trụ khi biêt chân thành yêu thương những đứa em vạn vật của mình."
(Những ai theo CNDV cũng đừng nở nụ cười khinh bỉ giùm ... nhá?)
Và tôi lại tình cờ bắt gặp những hình ảnh quen thuộc :
"Mỗi ngày bao học sinh trốn học trong các rạp xinê thường trực (->và bây giờ là game online nhỉ?), bao thanh niên còn lãng phí suốt buổi bên chén rượu quân cờ, bao cuộc hội họp hay liên hoan tốn kém chỉ để ca tụng lẫn nhau vì tích cực học hành, làm việc. Tôi đã gặp những đứa trẻ giành giật nhau bát nước vỡ ăn thừa ngay trong tiệm ăn góc phố"
Cuối cùng có lẽ những lời này dành cho tôi, hay những người bạn khốn khó hơn cả tôi -> một lời an ủi sao?
"I am no longer ashamed when I use old notebooks, because my soul is still as beautiful white as the remaining pages. I am no longer embarrassed to ride my own bycicle when my friends are riding shiny motobikes because I know that my legs will be stronger on the rough pathway of life thanks to cycling"
Mỗi loài hoa với các thông điệp riêng; hoa Đại (cả cuộc đời hy sinh không toan tính, còn loài người?), hoa Dâm Bụt (ước mong tình thân trước thời thế đổi thay, khi mà con người chỉ biết nghĩ đến bản thân), hoa Quỳnh ( sự sám hối muộn màng khi thời gian trôi đi -> tôi xem đây như bài học răn đe cho chính mình). Thông điệp về tình yêu cao đẹp của hoa Hồng, Nhất Chi Mai, Cát Đằng, Muồng Bò Cạp, từng một thời được tôi ưa thích và thuộc làu vì ngôn từ mượt mà , hình ảnh lãng mạn nhưng vẫn thấm đẫm tình cảm chân thành ^^
Nhưng khiến tôi xúc động hơn cả vẫn là loài hoa Cánh chuồn Chuồn :
"Không hiểu ai đã đặt tên "vũ trụ" (comos) cho loài hoa họ Cúc mỏng manh này. tên đó gợi ta nhớ đến tình thương bao la của vạn vật, một con giun vẫn gắng lê thân về chỗ đất ẩm để sống dù đã bị chân ta vô tình giẫm phải (-> hình ảnh này khiến tôi không khỏi nhói đau, thương cho 1 kiếp hẩm hiu). Một thân cây dù bị chặt ngang vẫn không ngừng đâm ra những chồi non (-> mình yếu đuối còn thua 1 cái cây sao?).
Vạn vật yêu quý sự sống của mình chẳng kém con ngưòi.
Thế mà bao nhiêu tôm cá, rau cỏ sẵn sàng hy sinh để giúp cho ta sống. Chúng hy vọng được sống mãi trong con người, vì chỉ con người mới có khả năng sống mãi mà tinh thần vượt lên trên vật chất. Những đĩa cơm mứa ( hên là tôi không thường như thế, chỉ có đêm ấy nhưng dù sao vẫn cảm ơn người tốt bụng đã giúp tôi giải quyết tất cả để tôi ko cảm thấy mình là người có lỗi!) những rác bẩn đổ ra đường, những cuốn vơ, cây viết bỏ đi nửa chừng... tất cả đều là những sự xúc phạm đến vũ trụ mà ta tưởng là vô tri vô giác ấy, ta chỉ xứng đáng là anh cả của vũ trụ khi biêt chân thành yêu thương những đứa em vạn vật của mình."
(Những ai theo CNDV cũng đừng nở nụ cười khinh bỉ giùm ... nhá?)
Và tôi lại tình cờ bắt gặp những hình ảnh quen thuộc :
"Mỗi ngày bao học sinh trốn học trong các rạp xinê thường trực (->và bây giờ là game online nhỉ?), bao thanh niên còn lãng phí suốt buổi bên chén rượu quân cờ, bao cuộc hội họp hay liên hoan tốn kém chỉ để ca tụng lẫn nhau vì tích cực học hành, làm việc. Tôi đã gặp những đứa trẻ giành giật nhau bát nước vỡ ăn thừa ngay trong tiệm ăn góc phố"
Cuối cùng có lẽ những lời này dành cho tôi, hay những người bạn khốn khó hơn cả tôi -> một lời an ủi sao?
"I am no longer ashamed when I use old notebooks, because my soul is still as beautiful white as the remaining pages. I am no longer embarrassed to ride my own bycicle when my friends are riding shiny motobikes because I know that my legs will be stronger on the rough pathway of life thanks to cycling"